Luyện Võ
tặng Tường Vi
Da dẻ hồng hào nữ tướng quân
Đang thì con gái tuổi nồng xuân
Nắng vàng chan chưá tình thơ mộng
Biết đến bao giờ hương gió tan...?
Xa quê biền biệt tháng ngày trông
Đất khách Hoa Kỳ mộng viễn phương
Xây đắp tương lai thành tổ quốc
Trùng dương sóng vỗ với yêu thương
Nhắn nhủ đôi lời em gái ơi!
Bình yên vui vẻ với tình người
Khổ đau hạnh phúc do mình cả
Nhẫn nại kiên trì sáng suốt soi
Kià ai đấy nhỉ hẳn Tường Vi
Ngào ngạt hương bay mộng vẳng đời
Tiếng hát hò ơ vang biển lá
Bồi hồi thương nhớ chốn xa xôi...!
3.6.2011 Lu Hà
Niềm Vui Cuả Nàng Linda
tặng Linda Nguyen
Say đắm nhìn nàng đang thẫn thờ
Phải cô tiên nữ Nguyễn Linda
Nhờ trời mách bảo hay sao thế?
Sủi tăm bọt nước gió lao xao
Kià chốn thiên nhiên suối nước ca
Xung quanh vắng vẻ chẳng ai qua
Linda tiên nữ quần the mỏng
Da trắng nỗn nà bóng nguyệt hoa
Chênh chếch đầu ghềnh trăng thập thò
Trong lùm cây lá một hồn thơ
Giác quan xao xuyến thầm như bảo
Yên lặng là hơn để ngắm theo...
Linda sung sướng thả tình xuân
Dễ mấy khi tiên đuợc xuống trần
Vành vạch trăng soi toà ngọc bích
Khe vàng lấp lánh một hình nhân...?
Giật mình tiên nữ bước lên bờ
Thấp thoáng bóng người cũng chẳng xa
Vũ trụ bùng lên gà chợt gáy
Một luồng mây trắng vút lên cao...
Thương kẻ dương trần lại ngẩn ngơ
Sầu đong vương vấn nỗi tương tư
Tháng năm lững thững bên bờ suối
Biết đến bao giờ được gặp nhau
Chàng lại tìm nàng trong giấc mơ
Có hiên lãm thúy nước trong veo
Linda huyền ảo vầng trăng ngọc
Lộ cái khuân vàng dưới đáy sâu...!
6.3.2011 Lu Hà
Áo Trắng Em Bay
Áo trắng em bay phấp phới xinh
Ngẩn ngơ thơ thẩn khách đa tình
Ngất ngây sánh bước cùng người ngọc
Hãy nói rằng em chỉ thích anh
Áo trắng em chưa vướng bụi đời
Hồn mơ em đợi một ngày mai
Yêu em tha thiết chàng trai trẻ
Đừng để hoa sầu lệ ưá trôi...
Áo trắng hương thơm sóng gợn tình
Kià đàn ong bướm lượn trời xanh
Lả lơi trăng gió tìm hoa mật
Em vẫn chung tình chỉ với anh
Áo trắng chưa phai bạc gió trời
Buồng the em đợi chỉ anh thôi
Giữ nguyên nếp áo mùi hương xả
Bát ngát tình quê trọn kiếp người
Áo trắng em đây vẫn mặn mà
Bên sông vắng vẻ một con đò
Sang năm xuân gọi muà hoa nở
Anh sẽ trở về để rước dâu...!
Tôi viết bài thơ áo trắng bay
Tặng bao cô gái khắp muôn nơi
Việt Nam xa cách muôn ngàn dặm
Một chút tình quê với tháng ngày...!
9.3.2011 Lu Hà
Dõi Mắt Trông Theo
tặng Linda Nguyen
"Ghềnh đá cheo leo, nước trong veo
Có nàng tiên nữ, hạ quần, reo:
Ơ kìa, lữ khách sao .... đứng đấy
Nghe tiếng kêu xèo.... dõi mắt
theo..."
Con gái nhà trời xuống thế gian
Bao đêm ân ái với thường dân
Như người trong mộng hồn thơ thẩn
Ngưu Lang Chức Nữ với tình xuân...?
Sau mấy ngàn năm lại có ngày
Linda nàng đó chết tôi rồi
Dở dang tâm sự chiều hôm đó
Nhân tình thế thái dễ mấy ai...?
Tôi chỉ là người dương thế thôi
Thấy tiên trắng nõn chẳng buồn coi
Dễ chừng tôi đã thành con bệnh
Để nàng tiên nữ xót thương tôi...?
Nàng hỡi Linda đừng xót thương
Tôi đây vẫn khoẻ mạnh như thường
Thấy cô tiên nữ hằng khao khát
Suối vắng bên bờ soi bóng trăng
Hạnh phúc cho tôi được thấy cô
Cô nàng tiên nữ gọi Linda
Cũng là duyên phận do trời đặt
Biết đến bao giờ ta với ta?
Gõ lên phím chữ hoá thành thơ
Tâm dạ bồi hồi cứ nhớ cô
Cô hỡi đi đâu mà lâu thế
Để tôi buồn bã nỗi âu sầu...!
8.3.2011 Lu Hà
Hồn Trăng Mây Khói
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Ai đem giải lụa vương thềm
Ngỡ ngàng cho bóng trăng mềm lạnh run
Hương thu thoang thoảng than cùng
Mây xa sao lạ côn trùng khóc xa….
Dặm đường thăm thẳm mưa sa
Về đây hiu quạnh cho ta xót mình
Bao năm buồn bã thân hình
Hoa tàn lá rụng thương tình thu say
Đêm khuya xoã tóc ô hay
Lơ thơ sợi bạc sầu cay tuổi vàng…
Còn đâu mộng đẹp huy hoàng
Thời gian chở chuyến xe tang ưu phiền
Oan khiên một kiếp dương trần
Vì ai một nỗi đêm điên nặng nề
Oán hờn đeo đuổi si mê
Trăng sầu gió thổi tứ bề sao quanh
Duyên tình nặng mái đầu xanh
Bóng hình theo khói hương hành trần tâm
Năm qua tháng lại thu trầm
Lẻ loi trăng giải âm thầm ... tình
điên...
19.9.2009 Lu Hà
Mộng Chưả Tàn Phai
hoạ thơ Mai Hoài Thu
Thu héo đông tàn xuân tái chi
Tuổi vàng hoa ngọc đã sang thì
Cây xanh bói quả sầu đôi trái
Giưã trốn trần ai mộng ái phi
Tình rẽ đôi đường mưa gió đây
Trùng dương dặm thẳm khó vui vầy
Mong gì gặp lại người xưa đó
Vần vũ làm chi trăng gió mây
Người đã sang thuyền xa bến yêu
Tình xưa nghiã cũ nặng bao nhiêu
Trai tơ ai vẫn còn trong trắng
Lỡ mất xuân rồi hoa lá trêu !
Xuân đã đi rồi hoa tái tê
Trông theo lòng nuối tiếc say mê
Phải chăng duyên phận là như thế
Gái đã có chồng chẳng chán chê
Ta vẫn ôm tình hoa mến yêu
Tương tư vương vấn hận thêm nhiều
Trăng ngà mây bạc càng cay nghiệt
Ngơ ngẩn thương ai với bóng chiều....
Ai ở phương trời có biết không?
Con tim đau khổ chịu sao đành
Từng đêm nghe gió từ đâu lại
Rã rượi tàn canh giấc chẳng lành
Sao nỡ bỏ nhau đi lấy chồng
Để ai má hóp tháng ngày không
Bao năm thương nhớ chờ mong đợi
Xuân đến thu qua bụi phấn hồng....
Gió rít từng cơn tiết lập đông
Khát khao hơi ấm cuả mền bông
Mùi hương nhè nhẹ say vương vấn
Môi thắm làn da thuở sắc nồng
4.10.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét