Tôi thường xuyên đọc báo tổ
quốc trên mạng. Than ôi, những kẻ sĩ có tấm lòng ngay thẳng như Trần Nam Chấn,
Lão Móc, Tưởng Năng Tiến, Nguyễn Anh Tuấn, Hồ Gian Dâm v.v... điểm mặt trên
trang báo Tổ Quốc này thấy hiếm thay như lá vàng muà thu, như sao hôm buổi
sáng, chắc cũng chỉ có vài chục người thực sự công tâm là cùng. Đôi lúc chúng
ta cũng phải đọc những bài báo dở ngô dở ngọng chen ngang, hô hào kêu gọi dân
chủ suông đến bã bọt mép cuả những người ốc không mang nổi mình ốc, hay nhóm đặc
công ngầm ăn lương cuả đảng. Bên cạnh đó là nhóm đầu trâu nặt ngưạ công khai ra
mặt lồng lộn tự coi mình là những chính trị gia, trên hiểu thiên văn dưới tường điạ
lý. Họ khoe đã từng đi du học ở nước ngoài như ở Tiệp, Ba Lan, Pháp, Đức, Mỹ
v.v.... như ông Trần Trung Lĩnh chẳng hạn. Những thành phần con ông, cháu cha mấy
đời bần cố này, nhờ ơn mưa móc cuả bác và đảng dìu dắt mà đi học nhai chữ bằng tiền thuế cuả nhân
dân. Nay nhờ thức thời mà tiến bộ cầm chừng, họ mơ ước trở thành những chính trị
gia lỗi lạc, nối tiếp bước đường cách mạng cuả cha ông theo lối mới, hy vọng sẽ
được cầm cân nảy mực dẫn dắt dân tộc ta, đảng ta đang cơn ngắc ngẻo? Họ nhờ cậy
hàng ngàn, hàng vạn những tên bồi bút chuyên nghiệp có thẻ mặt dày trong 700 cơ
quan báo chí do đảng quản lý. Công an mật vụ cs thì nhan nhản trên các trang mạng
chuyên phản hồi láo và cố tình iả bậy để làm nhiễu loạn nhân tâm.
Cho nên ngoài việc viết bài
đàng hoàng tranh luận với các ông văn sĩ, tiến sĩ, giáo sư công nông cuả đảng
ta cũng không bỏ qua những con ruồi xanh bu ra từng đàn hòng làm mất thì giờ
cho người đọc và ô uế mặt báo ở dạng ý kiến phản hồi là nhiệm vụ cuả những tác
giả và bạn đọc có lương tâm. Châm ngôn quen dùng cuả bọn này vẫn là các nhà dân
chủ đoàn kết để chống cộng. Ai là các nhà dân chủ? Mấy tên đặc công mạng, hay mấy
tên công an mạng to mồm chửi cộng sản mà không đưa ra lý do có lý có tình do mình khám phá ra được, mà chỉ làm những con vẹt nhắc
lại những cái hiển nhiên rõ ràng mà chính bản thân chúng không cãi được
thì chủng chửi đổng lên để lấy điểm cảm
tình và ngầm phá hoại những người thực sự có công tâm.
Hiện tượng này nhà bình luận
Nguyễn Hưng Quốc cũng đã phải lên lên tiếng. Ông gọi là lính đánh thuê trên mạng:"
Sau khi viết xong bài “Tự do phát biểu và sân chơi dân chủ”, tôi đọc được một số
bản tin rất thú vị trên báo chí tiếng Anh về hiện tượng Trung Quốc bỏ tiền thuê
một lực lượng nhân viên đông đảo chỉ để làm mỗi một việc là viết các ý kiến phản
hồi bênh vực cho đảng và chính phủ trên internet (1). Tôi gọi đó là lực lượng
lính đánh thuê trên mạng."
"Các “bình luận viên” –
thực chất là lính đánh thuê – này “được trả tiền theo số lượng ý kiến phản hồi
được đăng tải. Nếu ý kiến của họ được đọc nhiều, họ có thể được hưởng một số tiền
thưởng thêm.” Ông Li Ming cho biết như vậy. Có điều, số tiền chắc là chả nhiều
nhặng gì. Người ta đoán chỉ khoảng 50 xu. Bởi vậy, ở Trung Quốc, người ta gọi
đó là đám “ngũ mao đảng” (五毛党, wǔmáo dǎng; trong tiếng
Anh, người ta dịch là “The 50 Cent Party”, đảng 50 xu).
"Vấn đề quan trọng hơn,
với chúng ta, là: Ở Việt Nam thì sao?
Hiện nay, tôi không có tài
liệu gì về vấn đề này cả. Không biết có bạn nào có không. Nếu có, xin cùng chia
sẻ với mọi người. Nếu không thì chúng ta tạm thời tự đóng vai điều tra viên vậy.
Công việc điều tra ấy cũng đơn giản thôi: Thử nhìn vào phần Ý kiến trên các
blog tiếng Việt, xem có ai có khả năng là “bình luận viên 50 xu” không
nhé?"
Tôi Lu Hà, cũng không biết cụ thể về lề lối cách
thức hoạt động cuả bọn ruồi bu này, thực sự nhận sự chỉ đạo từ đâu? Bọn
chúng sẽ có biện pháp gì trước hiện tựợng tự diễn biến chuyển hoá nhận thức cuả
cả bọn dân chủ cuội tiến dần đến dân chủ thật nếu có? Có thể lắm với làn sóng
thông tin tiến bộ hoàn cầu như hiện nay? Bọn giáo đầu chóp bu sẽ mau chóng tiêu
diệt những nhà dân chủ đi lạc đường lối chỉ đạo. Tập trung vào những ngưòi tự
cho mình là có học vấn hơn người làm mũi nhọn tiến công viết nhăng viết cuội
tung lên mạng và lọt cả vào báo tổ quốc?
Nhóm thiểu số cộng sản chóp bu thập niên nào cũng thắng đồng bào cuả
họ. Nhóm sơ khai kể tên là Trần Phú, Hoàng Văn Thụ, Hồ Chí Minh v.v... Kết quả
họ đã thành lập được đảng cộng sản Đông dương năm 1930 theo chỉ thị cuả quốc tế
cộng sản. Nhóm tiếm quyền là Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ
Nguyên Giáp v.v...những thập niên 1940 và 1950. Kế đến là nhóm độc tài bán nưóc
triệt để như Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Đỗ Mười
v.v.. vào những thập niên 60, 70, 80 và
90. Hai thập niên cuối là nhóm đầu gà toàn tâm toàn ý theo Tàu như Dũng, Triết,
Mạnh, Sang. Trọng v.v...thì mọi người ai cũng rõ cả.
Sở dĩ cộng sản VN sống dai
hơn điả đói vì họ dưạ trên hai cái chân đà điểu: Thần tượng hoá Hồ Chí Minh và
chủ nghiã cộng sản. Hồ Chí Minh và
chủ nghiã cộng sản là hai hiện tượng không tưởng, nhờ sách báo tuyên truyền nhồi
sọ mà có được.
Kể ra cái chuyện 90 triệu
dân Việt Nam bị cộng sản lưà dối so với hơn một tỷ dân trung hoa thì có thấm
vào đâu?
Cái dân tộc này hàng nghìn
năm khổ đau bởi sự thống trị cuả tư tưởng Khổng Tử, nay lại bị cái bá quyền đại
Hán làm mê hoặc. Họ cũng một thời bị con yêu xanh Mao Trạch Đông làm mê hoặc.
Thật nực cười cho một gã nông dân cả đời không biết đánh răng vệ sinh miệng,
hôi thối vô cùng vì bệnh lậu. Y không chiụ chưã chạy mà còn lập luận bệnh cuả y
có thể thuyên giảm, nếu tay chân tìm cho
y nhiều cô gái trẻ trong trắng trinh tuyết, để y dùng âm hộ cuả họ rưả cái
dương vật mưng mủ cuả y. Y ghê tởm bệnh tật như vậy mà còn được thần tượng hoá là lãnh tụ vĩ đại thì cũng
đủ biết dân tộc trung hoa phải chiụ cái nghiệp chướng khổ nạn này như thế nào?
Thật đáng sợ cho cái tuyên truyền cuả cộng sản.
Việt Nam nghe nói có trong tay những 700 tờ báo ngày đêm ra rả tiếp tục cái lý
thuyết ba ba ruà ruà, đi đôi với thần tượng hoá
cá nhân vẫn là trò xảo ngôn lưà bịp đơn giản công hiệu nhất.
Đọc trong báo tổ quốc vị nào
có công tâm, vị nào lá trái lá mặt , nói như Lão Móc là từ từ bò ra ngay. Tôi rất
biết ơn nhiều vị viết rất hay, kiến thức cuả tôi được bồi bổ thêm nhiều, các vị
là những bậc hiền nhân quân tử chẳng vì mục đích cá nhân, lợi nhận gì cả mà viết
bài. Tất cả vì tấm lòng lương thảo lương tâm cuả kẻ sĩ trước hiện tình đất nuớc.
Bên cạnh đó cũng có những kẻ tối tăm theo đóm ăn tàn luyến tiếc một đời chó
săn, tiểu nhân, được đảng ưu tiên đãi ngộ mà chiụ ơn mưa móc viết bài phản hồi
ra rả chửi người nọ, xỉ nhục người kia không tiếc lời thì cũng là lẽ đương
nhiên cuả thân phận chó săn. 700 tờ báo cuả đảng lúc nào cũng tác yêu tác quái thì chẳng có ma nào dám ngo ngoe phản đối
gì? Dù có phản đối cũng không được đăng mà còn bị truy nã bắt giam nưã.
Quý hoá thay vẫn còn có tờ
báo Tổ Quốc, hay một vài tờ báo hải ngoại và những Bloger cuả những người có
nghiã khí nói ra sự thật thì cũng là đôi chút may mắn cho tâm hồn người Việt
chân chính, có tình nghiã, liêm sỉ, cho đời đỡ tủi lòng mà thôi. Có vẫn còn
hơn không, Việt Nam thoát khỏi vấn nạn,
thoát khỏi cái nghiệp chưởng cộng sản; cái đó còn lệ thuộc vào lòng dân, ý trời. Tôi Lu Hà chỉ có đôi dòng tâm sự, nghĩ sao
nói vậy? Một khi cảnh đời gian ngay, phải
quấy, trí trá lươn lẹo luôn mập mờ. Bọn
người chó má, tiểu nhân, bất tài, tham lam, quyền quý giàu sang vẫn nhởn nhơ
ngoài vòng pháp luật ở Đầm Dơi cuả vợ chồng Mã Ngọc Thơm và Huỳnh Thanh Giang ,
như bọn quan lại đầu tỉnh can tội hiếp dâm, bọp công an thoả sức giết người từ
những việc củ hành củ tỏi? Vạch mặt bọn văn nô bằng hình thức bút luận hay những
vần thơ là việc đáng làm. Bài thơ này tôi cảm tác khi đọc bài báo cuả ông
Trương Hữu Dụng viết bài xỉ nhục thoá mạ ông Bùi Tín. Nhiều người bảo ông Bùi
Tín là đặc công đỏ, nhưng đỏ đen gì tôi không cần biết tôi chỉ căn cứ vào nội
dung các bài báo. Ông viết những gì hữu
ích, những gì vô bổ không chấp nhận là quyền cuả mình.Nhưng phải thưà nhận ông
Bùi Tín viết nhiều bài rất chí lý để cho tôi học tập.
Xin có hai bài thơ để bổ
xung thêm những gì tôi đã tâm sự với các bạn.
21.5.2011 Lu Hà
Giọng Văn Nô
tặng Trương Hữu Dụng
Bác Bùi Tín không cần cộng sản
Khi nhận ra thủ đoạn bất
nhân
Tối tăm chủ thuyết lăng loàn
Giang sơn đất nước điêu tàn
lầm than
Là trí thức vì dân rỏ lệ
Cảnh tham quan bại hoại quê
nhà
Miền Nam chế độ cộng hoà
Như cơn gió thoảng chiều tà
đêm đen
Trương Hữu Dụng tâm thần hoảng
loạn
Cứ già mồm táng tận lương
tâm
Miả mai giọng điệu gian dâm
Mao Hồ sương phủ bóng đêm mịt
mù
Thân tôi mọi gà rù quen thói
Giọng văn nô lải nhải cộng hoà
Dấu tay tung khói hoả mù
Tám mươi năm đã bao muà khổ
đau
Phận chó má mưu ma quỷ kế
Phá lòng người chia rẽ lương
nhân
Phong trào dân chủ công an
Mua câu bán chữ chó săn lạc
loài
Trương Hữu Dụng khoe đời làm
báo
Giọng nỉ non than thở bác
ơi!
Cùng ban biên tập một thời
Mà nay ngăn cách biển khơi mịt
mùng
Bác chống phá con đường dân
chủ
Ngọn cờ đào sa đoạ chủ
chương
Tự do máu lệ quê hương
Đấu tranh theo đảng thiên
đàng vinh quang
Trương Hữu Dụng loăng quăng
tối nghiã
Cứ ba hoa vu cáo suả hoài
Ba gai tiền hậu vô loài
Văn nô bồi bút hết thời Dụng
ơi !
28.4.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét