Trong văn chương có thơ phú là bản thể của linh hồn, buồn
vui sướng khổ xót xa cay đắng thất vọng chán chường đều có thể viết ra được thành
thơ. Nếu người ta biết qua vài kỹ năng tiểu xảo nho nhỏ thì cũng có thể làm ra
một bài thơ tàm tạm. Đôi khi cũng có người hứng lên thì làm thơ, hoạ thơ để
nghêu ngao để tiêu dao tháng ngày. Làm mãi sẽ thành thói quen đam mê rồi bỏ thời
gian để tra cứu nghiền ngẫm về nghệ thuật thủ pháp. Người có thiên phú thì tiến
bộ nhanh, người không có thiên phú thì chỉ làm thơ cầm chừng miễn là có tấm
lòng là được rồi, cũng là đáng khen, chẳng còn hứng thì bỏ đấy thì có sao đâu?.
LƯƠNG TÂM KẺ SỸ ( luongtamkesy.blogspot.com ) Lu Hà mở rộng cánh cửa tâm hồn thi nhân. Trong các sáng tác của tôi chỉ có một bút danh duy nhất bất di bất dịch là Lu Hà. Khi viết tay, đánh máy hoặc in ấn đều rõ ràng Lu trước Hà sau. Thiết tưởng cũng chẳng cần biết tên họ thật của tôi trong giấy khai sinh làm gì? Chỉ vài bức ảnh của tôi đăng rải rác trên mạng Internet cũng đủ cho mọi người biết rõ Lu Hà là ai? Thơ văn của tôi phần lớn đều ghi rõ ràng ngày tháng năm sáng tác.
Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014
Tuổi Xế Chiều
Già Rồi Nên Để Cái May Cho Đời,
Đừng Làm Hại Người Nữa
Lão Tử nói cũng không phải
là vô lý. Đời người giống như ánh sáng mặt trời lướt qua song cửasổ. Ngoảnh đi ngoảnh lại đã xế chiều rồi. Kẻ tất bật xuôi ngược, người
buôn tàu bán bè, ki bo kiết xỉ, giàu sang phú quý hay nghèo xác xơ khố rách áo
ôm thì cũng thế thôi. Khi chết đi thì mình trần thân trụi, ai cũng như ai, bình
đẳng vô cùng. Cái quan tài thì nhỏ bé, cái hố chôn cũng chẳng lớn bao nhiêu,
nên chẳng mang theo được gì. Con cháu phải mua đất theo gía chợ đen, xin phép
chính quyền khúm núm thưa gửi, khổ lắm. Phải phong bì bao thư, chai rượu ngoại
đắt tiền may mới được chui vào chỗ cao ráo sạch sẽ. Dù cho có theo tiêu chuẩn
cán bộ cao cấp chôn dấm, chôn dúi ở đâu thì cũng chẳng vẻ vang gì. Chưa nói đến
lúc sinh thời nghiệp chướng nặng nề, phạm nhiều tội ác, bị người đời nguyền rủa
oán giận ném phân tro rác rưởi lên bia mộ…
Tố Hữu Và Đám Đàn Em Là Tội Đồ Lớn Nhất Của Lịch Sử Thi Ca
Cái thời tự lực văn đoàn, trăm hoa đua nở, văn
chương hiện thực xã hội chủ nghiã thì tôi còn đang bú mớm, hoặc còn đang mải
chơi bi chơi đáo chứ có biết gì đâu. Nay mái tóc đã điểm bạc lại định cư ở nước
ngoài từ lâu. Nhưng vì nhớ nhung Tổ quốc và thèm nói tiếng mẹ đẻ mà tôi nhẩn
nha làm thơ viết văn. Qua đọc các báo điện tử trên mạng tôi mới biết là dân tộc
ta đã trải qua một thời kỳ dài hâm hấp dở hơi theo nền mạo hoá Mácxít do Hồ Chí
Minh, Trường Chinh, Tố hữu và đám đệ tử chủ xướng. Các văn thi sĩ chân chính
tài ba bị đảng tẩy não và cạo lông đấu tố
phê bình khổ nhục như thế nào? Họ rêu rao về đường lối văn nghệ cuả đảng, nghệ
thuật vị nhân sinh: nhà nhà làm thơ, người người làm thơ và viết văn. Các văn sĩ
cách mạng vưà thoát nạn mù chữ nổi lên như diều gặp gió. Họ tuyên dương về văn
thơ hiện thực xã hội chủ nghiã. Theo tôi thì làm quái gì có dòng văn thơ hiện
thực xã hội chủ nghiã để ca ngợi chế độ Xã hội, xã hội chủ nghiã giàu có tươi đẹp
vạn lần tư bản? Chỉ có dòng thơ Con Cóc thôi.
Trịnh Công Sơn Chùm 35
Ai Là Kẻ Gây Bao
Thảm Họa
cảm tác nhạc cu Trịnh:
Quê Hương Đau Nặng
Hát lếu láo ta còn
nô lệ
Dáng hiên ngang tư
thế tự do
Viễn Đông hòn ngọc
cơ đồ
Xây nền độc lập ấm
no thanh bình
Bầy lang sói Ba
Đình kiêu ngạo
Hồ Chí Minh tráo trở
dã tâm
Xua quân xâm chiếm
miền Nam
Nồi da nấu thịt
tình thâm chia lìa
Lục Bát Đấu Tranh Chùm 78
Luật Rừng Xã Hội Đen
cảm tác về vụ án mạng nguồn
từ BBC
Mỹ- Hồng là chốn cưả quan
Môi trường đảng uỷ Việt
gian máu trào
Hằng Nga mơn mởn đường tơ
Nhà cao cưả rộng má đào
khang trang
Song Thất Lục Bát Đấu Tranh Chùm 78
Huyền
Thoại Rỏm
cảm
tác thơ Đặng Quốc Vinh
Một
cuộc đời trở thành huyền thoại
Do tập
đoàn nói dối dựng nên
Việt
Nam khét tiếng Võ Nguyên
Giáp
ta đánh trận Điện Biên cho Tàu
Lục Bát Đấu Tranh Chùm 79
Quà Từ
Thiện Kiểu Việt Nam
cảm tác qua bài viết cuả
Trường Long
Phát quà từ thiện cho dân
Mà sao chúng nỡ bất nhân
thế này
Tặng đồ phế thải bỏ đi
Hai năm hết hạn sặc mùi mắm
hôi
Lục Bát Đấu Tranh Chùm 80
Cha Nào
Con Ấy
Thơ theo bài viết Dr. Lý
Việt và báo lề trái
Ca Dao:
" Con vua thì vẫn làm
vua
Con sãi ở chuà vẫn quét lá
đa
Bao giờ nước nổi can qua
Con vua thất thế lại ra
quyét chuà"
Từ ngày có đảng Hồ Mao
Cáo cầy thì vẫn ba Tàu chống
lưng
Phong phanh Đức Mạnh nối
dòng
Hồ Ly Pắc Bó hãi hùng trần
gian
Lục Bát Đấu Tranh Chùm 81
Nghiệp
Chướng Mã Giám Sinh
cảm xúc theo bài viết và ảnh
cuả Phạm Trần :Vải Thưa Mắt Thánh
Lơ thơ sợi tóc mong manh
Kià ai như Mã Giám Sinh
thuở nào
Hỏi rằng: quê quán đâu xa
?
Văn chương từ thuở gà mờ
Mác Lê
Lục Bát Đấu Tranh Chùm 82
Cà Cuống
Còn Cay
Hâm hâm chúng gọi Mạc Can
Nực cười một lũ ngu đần
quái thai
Cha con khấn vái làm thày
Lưu manh vô sản cùng bầy đạo
văn
Bao nhiêu thức giả khuyên
can
Không nghe liếm gót tâm thần
dở hơi
Văn chương triết học lôi
thôi
Ba hoa kinh tế lỗi thời
Mác ơi !
Lục Bát Đấu Tranh Chùm 83
Nhân Cách
Lụi Tàn
Thương Cam tự xỉ vả mình
Phận làm con cháu Chí Minh
lạc loài
Suối vàng ngạ quỷ đười ươi
Hồ Đồng rên rỉ rã rời chân
tay
Dương trần u ám đoạ đầy
Tự mình hạ nhục đắng cay
thế này...
Còn đâu lý tưởng cuồng say
Buá liềm cờ đỏ tung bay
trong quần
Lục Bát Đấu Tranh Chùm 84
Cóc Nhái Háo Danh
Nực cười cóc nhái háo danh
Cha ky chú kiết u minh tồi tàn
Miả mai thi sĩ trần gian
Hồn thơ như lớp sóng thần tràn qua
Lục Bát Đấu Tranh Chùm 85
Tấm Lòng Người Mục Tử
kính tặng Cha Phêrô
Đồng bào một cổ hai tròng
Việt Nam cộng sản bắc
phương bá quyền
Giặc Tàu sách nhiễu lấn
chen
Sinh sôi nảy nở ngang
nhiên lập làng
Lục Bát Đấu Tranh Chùm 86
Còn Ngu
Lâu
Vẫn còn nhăn nhở cóc xù
Phồng mang hết cỡ đòi hù
được ai?
Chí Minh khóc dưới tuyền
đài
Lạy van quỷ sứ lưỡi dài
mác lê
Đười ươi khỉ tổ ê chề
Trần gian đầu bẹp cá trê xục
bùn
Ba Tàu tri thức thấp lùn
Bám hoài chủ nghiã chổi
cùn bút nô
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)