Cuốc Kêu Khắc Khoải
họa thơ Tản Đà: Lại Tương Tư
Phấn hồng bao lớp bạc phôi phai
Tài tử sông hồ với những ai !
Kiếp phận sinh ra bao cửa ải
Nhân duyên trời định một không hai
Thúy Kiều lá liễu mưa tàn úa
Kim Trọng cành tùng giọt vắn dài
Sóng gió sương rơi đà mấy chốc
Cuốc kêu khắc khoải lại ngày mai
25.3.2015 Lu Hà
Cố Bám Đuôi
hoạ thơ Tản Đà: Hai Bà Trưng
Cộng sàn Đông Âu tan đã vỡ rồi
Búa liềm han rỉ chẳng còn đôi
Cha con bám đít thằng tàu khựa
Ông cháu liếm trôn bọn đãi bôi
Cán bộ lão thành nhai củ chuối
Văn nô bồi bút cắn theo đuôi
Việt Kiều áo gấm khoe làng nước
Còn đảng còn mình chó má soi
10.3.2015 Lu Hà
Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu
Mấy lần theo lái gửi non sông
Thuyền chẳng cùng ai đáp tấm lòng
Xuôi ngược tám năm chờ đợi mãi
Trăm năm nhớ hẹn kẻ tương phùng
Nay có mấy lời gửi cố nhân
Sinh sau hậu học cũng theo vần
Hồn thiêng sông nuí nuôi khôn lớn
Tâm dạ xa quê khắc mấy lần
Đã có mấy ai như cố tri
Lời thanh như ngọc ý như mây
Mênh mông mộng tưởng cao vời vợi
Thơ đọc chư tiên dưới cổng trời
Núi tản sông đà hương gió bay
Mà hồn Khắc Hiếu vẫn đâu đây
Mây xa nhắn gưỉ về Nam việt
Một tấm lòng son ở cõi này
Nhớ thuở sinh thời cụ vẫn than
Doanh hoàn chẳng thuận cuộc đua chen
Dư đồ rách nước non tô lại
Đâu phải nghèo hèn con cháu tiên
Lũ chúng bây giờ khắp bốn phương
Hoàn cầu cam chịu mất thiên lương
Văn chương bút pháp theo thời thế
Hiện đại đua đòi rất thảm thương
Ngôn ngữ cha ông vẫn sắt son
Ngàn đời tiếng Việt của muôn dân
Lũy tre giếng nước hồn dân tộc
Không dễ cam tâm chịu sói mòn?....
Anh pháp đức nga ấn độ dương
Đài loan nhật bản học văn thương
Theo đuôi thiên hạ vòng nô dịch
Văn hiến ngàn năm thẹn nuí sông
Chúng bảo văn minh hơn giống loài
Ngữ ngôn ngoại quốc có sâu hay
Việt văn hiện đại theo thời thế
Hại để non sông thiệt giống nòi
Mấy chục năm rồi xa cố hương
Trên cao Khắc Hiếu gọi ngân vang
Mây ơi! Nhắn gưỉ lời mong nhớ
Nuí tản sông đà vẫn ngóng trông
Ngũ sắc du hồn trong đám mây
Vân du tứ hải với tiên trời
Ngân nga sang sảng lời thơ vọng
Lắng cả non sông lặng cõi đời
Gánh nặng duyên tình vẫn chất vai
Trăm năm lưu luyến kiếp luân hồi
Lòng son bút sắt mài non nước
Núi tản sông đà nợ chửa phai
Tổ quốc chờ mong những tái sinh
Hồn thiêng sông nuí khí sinh linh
Như ai bóng dáng người xưa ấy
Thơ thẩn chiều nay giấc mộng tình!
2008 Lu Hà
Sơn Hà Mấy Ai
cảm tác thơ Tàn Đà: Lại Say
Hàng sĩ tử thời nay có biết
Cụ Tản xưa say khướt đêm ngày
Rượu vào thơ lại càng hay
Mềm môi uống mãi vần say
tứ trào
Thơ lai láng sông đò trăng nước
Thuyền bập bềnh ngọn đuốc sáng soi
Văn chương uyên bác một đời
Tổ tôm trống phách bồi hồi ca ngâm
Ngôn xuất ý thâm trầm cổ sự
Ngã dục tiêu sầu nhả tự do
Trần ai ai tỉnh ai lo
Sông Đà núi Tản dư đồ thiêng liêng
Say chẳng biết trời nghiêng đất lở
Nhẵn hầu bao không gạo thổi cơm
Tuy nghèo lòng dạ thảo thơm
Hồn thơ ray rứt sớm hôm miệt mài
Nguyễn Khắc Hiếu u hoài chan chưá
Để ngàn sau con cháu thiết tha
Say thơ như Cụ Tản Đà
Rượu thơ thơ rượu sơn hà mấy ai
Kẻ hậu sinh canh dài trăn trở
Nhớ ơn Thày cổ độ thiên thu
Khổ đau dầu dãi nắng mưa
Nghẹn ngào sóng nước sông Đà còn đây!
26.6.2012 Lu Hà
Thăm Mả Cũ Bên Đường
Tản Đà – Lu Hà
Ta bấy lâu nay đã vắng nhà
Đường quê mỏi gối bóng chiều xa
Lơ thơ làn gió hây hây thổi
Một dãy lau cao uá sắc tà .
Từ xa một đống trơ trơ đó
Hang hốc đùn lên đám cỏ gà
Người nằm dưới mả, ai ai đó ?
Quê cũng gần đây hay ở xa ?
Mả cũ ven đường đã bấy lâu ?
Ma buồn cô quạnh cảnh chiều thu
Thế nhân bạc bẽo không nhang khói
Đau xót cho đời bởi cớ sao ?
Hay là thuở trước kẻ cung đao
Hám đạn liều tên chết mũi dao
Cửa nhà xa cách vợ con khuất
Lăn lóc bên đường nhục nhã sao?
Hay là thuở trước cũng văn chương ?
Mở hội công danh lỡ lạc đường .
Tài cao phận bạc đời thi sĩ ,
Mải chơi hờn giận quên quê hương .
Hay là thuở trước bậc thuyền quyên?
Sắc sảo khôn ngoan trời đất ghen
Phong trần gặp bước đường lưu lạc
Đầu xanh xui một kiếp xuân hèn .
Hay là thuở trước khách thương nhân?
Mua một bán mười giỏi mẹo gian
Cho vay nặng lãi đời ân oán
Sống chết mặc bay chẳng tiếc thân.
Hay là thuở trước bậc phong lưu?
Vợ con đàn hạc đề huề theo
Quan san xa lạ đường đi khó
Ma thiêng nước độc phong sương nhiều .
Hay là thuở trước bậc tài danh?
Đôi đôi lưá lưá cũng linh tinh
Giận duyên tủi phận hờn ân ái
Đất khách nhờ chôn một khối tình!
Hay là thuở trước chót buôn dân?
Bám đít ngoại bang phận chó săn
Năm châu đại lục hòng tô đỏ
Thân xác chôn vùi xương máu tan
Có phải trước đây từng nắm quyền ?
Dối trên lừa dưới bịp dân đen
Độc tài đảng trị quen bè phái
Thất sủng cuối đời mấy kẻ khen .
Đến chết cìn say mộng ảo danh ?
Thiên đường chủ nghiã hận trời xanh
Một lòng một dạ đi theo đảng
Chó ngáp phải ruồi Hồ Chí Minh .
Đã từng bán tước lại mua quan ?
Hống hách một thời nạt nộ dân
Bằng giả tô son màu tiến sĩ
Chia bè kết cánh giỏi lường gàn .
Suối vàng thăm thẳm biết là ai?
Mả cũ không ai kẻ đoái hoài !
Trải bao ngày tháng trơ trơ đó
Mưa dầu, nắng dãi trăng mờ soi!
Chiều tà khí lạnh thoảng gai gai
Nhớn nhác nhìn quanh chẳng thấy người
Thi sĩ rùng mình theo cột sống
Mấy lời thăm hỏi gửi xa xôi .
Đám cỏ lung lay nỗi cảm phiền
Hoàng hôn đôi ngả mối nhân duyên
Rung rinh ngọn gió sương rơi lạnh
Thoang thoảng âm hồn đứng cạnh bên ?
Hồn vẫn lặng thinh chẳng nói gì
Bao điều thống thiết của trần ai
Xưa kia đời cũng từng trôi nổi
Trong cõi ta bà cuồng hận si
Người ở dưới mồ có thấu chăng ?
Nắm xương hài cốt gửi bên đường
Người qua kẻ lại nào thương xót
Ta viếng bài thơ thay khói hương
Hai chữ quê hương thấm thiá ta
Nhắn nhủ trên đường những khách qua
Chào đời thương khóc tình nhân thế
Trăm năm ai lại biết ai mà!
Chú thích: Bài thơ kính bái hương hồn bậc Thày cuả dòng
thơ mới .
Tản Đà viết 9 đoạn, tôi viết thêm 10 đoạn và sưả lại vài
chữ theo ý cuả học sinh.
Muà lễ giáng sinh năm 2008 Lu Hà
Anh Bóng Bạn Tôi
cảm tác thơ Tản Đà: Nói Chuyện Với Bóng
Bàng hoàng ai đấy giống tôi
Ung dung bên cạnh thảnh thơi cùng ngồi
Trông ra ngơ ngẩn bồi hồi
Thì ra anh Bóng bạn tôi thuở nào
Ban ngày biền biệt ly tao
Tối trời ta lại dạt dào cùng nhau
Mảnh tường in dấu mái đầu
Đôi ta chung một đĩa dầu hư hao
Mẹ sinh mưa gió ứa trào
Bế bồng bú mớm hồng hào cả đôi
Long đong góc bể chân trời
Bóng không dời bước trọn đời phiêu diêu
Tri âm tri kỷ yêu chiều
Đói no cùng cực bao điều khổ đau
Trải qua một cuộc bể dâu
Trăm năm chung thủy dãi dầu tương tư
Thương tôi Bóng mới chẳng từ
Yêu ai thêm nữa cũng ừ một câu
Bao cô gái trẻ âu sầu
Ghen tuông hờn giận phượng cầu à âu
Hồn thơ hoa nguyệt rượu bầu
Ái ân chia sẻ bên cầu lả lơi
Khi ôm ấp, khi mỉm cười
Chán nằm lại đứng vui chơi bạn hiền
Dìu nhau lạc mộng đào tiên
Vu Thần yểu điệu thuyền quyên tuyết hồng
Bướm ong xào xạc dạ hương
Sáng ra thơ thẩn sóng lòng nôn nao
Ta buồn Bóng cũng nghẹn ngào
Châu sa khoé hạnh má đào xa bay
Chập chờn nửa tình nửa say
Bóng ơi là Bóng ngất ngây bạn vàng
Nhiều khi Bóng cũng bẽ bàng
Yêu nhau chẳng được bóng nàng dần xa
Ngậm ngùi lại Bóng cùng ta
Lựa lời thỏ thẻ Lu Hà anh ơi!
8.8.2014 Lu Hà
Trọn Đời Chung Thủy Với Bóng
viết tặng Micha Rostalski
Ta với Bóng tuy hai là một
Bóng với ta tưởng một hóa hai
Đôi ta chung mảnh hình hài
Tinh cha huyết mẹ mãi hoài thương nhau
Thương từ thuở sữa bầu cơm búng
Lừa cá xương như chúng bạn bầy
Lớn khôn học chữ thẳng ngay
Ông bà cô chú vui vầy tháng năm
Hết đi đứng ăn nằm thư giãn
Cùng đắng cay lận đận khổ đau
Dẫu cho sương bạc mái đầu
Phong ba bão táp dãi dầu nắng mưa
Tà dương khuất say sưa bối rối
Ngọn đèn dầu đắm đuối thiết tha
Vòm song chênh chếch Hằng Nga
Bóng hình khăng khít mặn mà thủy chung
Bóng lúi húi bập bùng bếp lửa
Dáng hình ai chan chứa trăng tròn
Nôn nao tâm dạ bồn chồn
Thì ra ta đó linh hồn thoát ra
Kìa cát bụi giang hà sớm tối
Bóng theo ta lội suối băng đèo
Muỗi rừng cản bước cố trèo
Trường Sơn heo hút ngặt nghèo gió đông
Bóng xao xuyến tình nồng hơi ấm
Phút giây thiêng soi tấm gương nga
Hương thơm dìu dịu mượt mà
Tường vôi in dáng da ngà của ai?
Kể sao xiết thiên thai mộng tưởng
Trong giấc mơ hình bóng của ta
Đào nguyên lạc lối la đà
Vũ thẩn sơn nữ thiết tha ngọt ngào
Khi đắc ý thì thào gọi Bóng
Nét hoa tiên bay bổng thơ say
Mỉm cười hai đứa ngất ngây
Câu thần chữ thánh ai hay chúng mình?
Ta còn đó bóng hình chẳng mất
Nguyện trăm năm trời đất chứng cho
Nương dâu còn mãi giọng hò
Lênh đênh sóng cả bến đò trần ai!
* Cụ Tản Đà cũng làm một bài thơ về hình tượng cái Bóng
8.8.2014 Lu Hà
Yêu Thương Bóng Lắm
viết tặng Madelaine Bontea
Yêu thương Bóng dạo tôi còn nhỏ
Sân khấu vườn từ thuở ấu thơ
Mẹ tôi khéo léo diễn trò
Đèn dầu le lói lờ mờ khói sương
Bàn tay mẹ thiên đường kỳ ảo
Những hình thù muông thú quê hương
Bóng đen nhảy múa trên tường
Màn đêm bao phủ hồi chuông mõ làng
Tôi thích lắm bàng hoàng trố mắt
Kìa ngỗng ngan trời đất bao la
Thỏ con bên gốc cây đa
Thạch Sanh chém rắn mãng xà cứu nhân
Tôi càng lớn hiểu dần lòng Bóng
Sẽ cùng tôi mộng tưởng lớn lao
Lênh đênh sóng nước ba đào
Thủy chung hai đứa dạt dào yêu thương
Bóng quấn quít dặm trường thiên lý
Chẳng dời xa ôm lấy thân tôi
Nụ hôn thắm thiết đầu đời
Nôn nao cùng Bóng bồi hồi ngẩn ngơ
Bóng ơi Bóng giấc mơ tình ái
Bóng đưa tôi chẳng ngại đường xa
Dìu nhau tới dải Ngân Hà
Cùng bầy tiên nữ Hằng Nga má hồng
Tôi đã sống vấn vương tình Bóng
Cùng soi gương lồng lộng mảnh hồn
Lẽ nào chê Bóng héo hon
Muối sương điểm bạc nguồn cơn giận hờn?
Một trăm năm nước non còn đó
Nuôi chí trai nung nấu cuộc đời
Bao che bênh vực con người
Sa bà khổ hạnh giống nòi lầm than!
Chú thích: Cố thi sĩ Tản Đà cũng làm một bài thơ về Bóng
9.8.2014 Lu Hà
Bao Giờ Trở Lại
cảm xúc thơ Tản Đà: Hỏi Gió
Gió ơi gió! Bao giờ trở lại
Gió theo mây tê tái tình ta
Nhớ khi dưới ánh trăng ngà
Làn da trắng nõn mặn mà ái ân
Ta là khách phong trần lãng tử
Gió vô tình chan chứa nụ hôn
Vuốt ve ngây ngất tâm hồn
Gió đi lòng lại bồn chồn nhớ ai?
Gió hun hút khoái tai thục nữ
Bến sông Đà; Cát dữ Chu Lang
Bâng khuâng ong bướm dịu dàng
Thuyền hoa rẽ sóng tiễn nàng sang ngang
Lá thu rụng dở dang duyên nợ
Chốn biển khơi còn nhớ ta chăng
Từng đêm thổn thức vầng trăng
Hiu hiu gió thổi mơ màng Hằng Nga
Đời trần thế nay ta đã chán
Cân đẩu vân mấy bận phong ba
Gió đưa ta tới gốc đa
Thương con ngọc thỏ mượt mà lông tơ
Bẻ cành quế đốt lò sưởi ấm
Giường chiếu mây ôm tấm thân vàng
Cung đàn dìu dặt ngân vang
Nghê thường vũ điệu long sàng chuyển rung!
23.3.2015 Lu Hà
Chạnh Lòng Kiếp Phận Đông Tàn
cảm xúc khi đọc thơ Tản Đà: Đêm Đông Hoài Cảm
Đêm đông chạnh nghĩ xa xôi
Kiếp người lận nổi trôi sông hồ
Chập chờn bọt sóng nhấp nhô
Lạnh lùng hiu hắt nấm mồ cỏ hoang
Thiu thiu chợt tỉnh bàng hoàng
Ngọn đèn mờ tỏ khói nhang xa gần
Xôn xao thấp thoáng hình nhân
Án thư tí tách tinh thần vẩn vơ
Ngược xuôi cho đến bao giờ
Lo toan trăm mối bơ phờ xác xơ
Công hầu khanh tướng lờ mờ
Học tài thi phận đôi bờ đục trong
Hư danh thoi thóp giữa giòng
Vào luồn ra cúi thong dong phất cờ
Vinh hoa phú qúy bất ngờ
Tiểu nhân đắc chí dật dờ hồn ma
Tài hoa lương đống xót xa
Anh hào tuấn kiệt dèm pha đủ điều
Bon chen cầy cáo cú diều
Vu oan giá họa tiêu điều xóm thôn
Làng trên xóm dưới bồn chồn
Tiếng gà eo óc nỗi buồn thiên thu
Giai không tứ đại tình thù
Chuông chùa văng vẳng vi vu mõ dồn
Giang hồ biển động sóng cồn
Giai nhân tứ hải hoàng hôn lụi tàn
Văn chương chữ nghĩa nghèo nàn
U mê tăm tối bần hàn về đâu
Ca nhi bao kẻ dãi dầu
Ruột tằm tơ rối chân cầu thở than
Phong lưu cũng lúc gian nan
Bát cơm manh áo non ngàn vực sâu
Nắng mưa tầm tã trên đầu
Bùn lầy nước đọng nương dâu bến đò
Củ hành củ tỏi so đo
Gông xiềng áp bức tự do chẳng còn
Ngán cho những cái cùng con
Môi thâm mắt trắng nước non quái gì
Ngoài sân giun dế như ri
Côn trùng rên rỉ thầm thì hạt mưa
Bình minh hửng sáng hay chưa
Liễu tàn hoa úa có chừa ai đâu
Ngẫm mình đầu bạc trắng râu
Nửa đời thong thả rượu bầu túi thơ
Mạch sầu tang tóc bơ vơ
Trăm năm duyên nợ hững hờ cá bơi
Đa tình cổ sự chơi vơi
Hồng nhan tri kỷ tìm nơi chốn nào?
23.3.2015 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét