Thứ Tư, 14 tháng 3, 2018

Thơ Tình Chùm 885



Nỗi Lòng Nàng Hằng Nga

Hằng Nga dở khóc dở cười
Than thân trách phận cảnh đời quạnh hiu
Bướm hoa lần lữa ỉu xìu
Trần gian nuối tiếc dập dìu ái ân


Nửa đêm gà gáy bần thần
Ôm con thỏ ngọc tần ngần ngẩn ngơ
Lẽ nào có kẻ mần thơ
Cành chim lá gió hững hờ với ta?

Ngàn sao lấp lánh quan hà
Phấn son phai nhạt chiều tà tịch dương
Ngậm ngùi lã chã giọt tương
Sâm thương đôi ngả vấn vương thiếp chàng

Vẫn hay thi sĩ mơ màng
Tuôn châu nhả ngọc dở dang cung đàn
Bao lần vụng trộm chứa chan
Hồn theo cánh hạc nồng nàn thiết tha

Phù du bèo bọt Lu Hà
Bọt vào bến giác bèo sa lối tình
Tơ hồng buộc chặt thiên đình
Thiên thu sầu hận đôi mình biệt ly

Còn đâu chăn gối nhung y
Một thời cung Quảng cầm kỳ họa thơ
Khi chén rượu, khi cuộc cờ
Loan bồng phượng bế ai ngờ đêm nay… !

26.2.2017 Lu Hà




Đông Di Thảo Trùng
Cảm dịch thơ 8 chữ của Nguyễn Kim: Mưa Chiều Kỷ Niệm

Mưa rả rích bồi hồi tưởng nhớ
Con đường xưa phố cổ nơi đây
Bao nhiêu giọt lệ vơi đầy
Trái tim xao động canh chầy bơ vơ

Ngõ hun hút hồn thơ khuất bóng
Anh đi rồi trông ngóng hoài mong
Trần gian cát bụi long đong
Đợi ngày trở lại trọn lòng thủy chung

Cơn giông tố chập chùng biển cả
Cánh buồm nâu muôn ngả dặm trường
Vì sao vừa giận vừa thương
Mảnh mai bồ liễu quê hương tủi sầu

Đời dâu bể mưa dầu nắng dãi
Nặng gánh tình oằn oại đôi vai
Cầm ô lã chã bi ai
Gío buồn hiu quạnh u hoài thở than

Ngọn đèn mờ chứa chan thốn thức
Đêm Sài Gòn thoáng bước chân đi
Nghe đâu tiếng gọi thầm thì
Chập chờn chiếc bóng đông di thảo trùng

Thế là hết tận cùng đau khổ
Thuyền qua sông cổ độ trăng soi
Đôi bờ cá nước mặn mòi
Tóc mây lõa xõa lả loi dáng người!

27.2.2017 Lu Hà



Thâm U Hoang Dại
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Xuân Ấm Hương Rừng

Nghe gió hú thâm u hoang dại
Mắt nai ngây quan ải dặm trường
Hồn trinh phiêu bạt bốn phương
Lòng anh tê tái tang thương khối sầu

Biết làm sao dãi dầu mưa nắng
Giọt sương rơi cay đắng nỗi niềm
Trăng mờ huyền ảo quanh thềm
Ngọn đèn hưu hắt màn đêm lạnh lùng

Theo đàn chim chập chùng biển cả
Em đi đâu muôn ngả góc trời
Dập dờn bướm trắng chơi vơi
Đại dương giông tố tả tơi cánh buồm

Hải đảo vắng ngồi ôm gối hận
Em cúi đầu lận đận gót sen
Nhớ nhung buồn bã bao phen
Ngậm ngùi chẳng nói hờn ghen thế trần

Còn nuối tiếc Châu Trần duyên nợ
Dây đằng la chăng chớ héo tàn
Gốc phần ủ rũ khóc than
Xanh xao vàng vọt trăm ngàn khổ đau

Bến sông Tương tìm nhau em nhé
Cầu Nại Hà thỏ thẻ tiếng oanh
Vong Đài quyên lãng uống canh
Tam sinh khắc đá sao đành bỏ qua?

24.2.2017 Lu Hà



Mầm Non Hy Vọng
Cảm dịch thơ Nguyễn Kim: Đừng Chôn Qúa Khứ

Hai mươi câu thơ hay ra phết
Trăng khuyết tròn da diết thiết tha
Ngậm ngùi tám chữ quan hà
Bên này bên đó la đà bướm hoa

Én xuân gọi nhạt nhòa sương lệ
Hồn mây bay thỏ thẻ tiếng oanh
Nắng hồng ríu rít trên cành
Bồ quân má ửng long lanh mắt huyền

Nào cát sĩ đào nguyên thục nữ
Khách đa tình trách cứ ai đâu
Phong trần dầu dãi mái đầu
Hữu duyên thiên lý nhịp cầu tương tư

Buông qúa khứ ngần ngừ giông bão
Thuyền ra khơi lảo đảo mái chèo
Sá chi ghềnh đá hiểm nghèo
Búa dìu miệng lưỡi gian neo biển sầu

Ngọn lửa lòng tinh cầu xao xuyến
Trái tim yêu quyến luyến ái tình
Giao đài hội ngộ bóng hình
Tao nhân mặc khách thiên đình ngẩn ngơ

Sợi xích thằng hững hờ chẳng nỡ
Phụng cầu hoàng trả nợ trần ai
Trăm năm tìm lại nét ngài
Ngàn thu khắc khoải gót hài dặm băng

Cùng xướng họa thiếp chàng hoan hỉ
Bạn thơ ơi! Tri kỷ tri âm
Nửa chừng xuân, tóc hoa râm
Nửa đêm gà gáy lâm thâm mưa phùn…!

25.2.2017 Lu Hà



Tiếng Gà Đinh Dậu

Gà gáy sáng sức tôi sắp kiệt
Yêu rất nhiều ky kiết làm chi
Trên trang phây búc thầm thì
Biết bao duyên nợ đền nghì trúc mai

Trả sao hết ngày mai đôi lứa
Một trăm năm lần lữa sao đành
Luân hồi chuyển kiếp yến oanh
Dập dìu hoa bướm mong manh yếm đào

Đời là khổ nghẹn ngào nước mắt
Hồn thơ văn mặn nhạt ái ân
Vuốt ve âu yếm tấm thân
Phù du bèo bọt Châu -Trần nổi trôi

Thơ tôi viết bồi hồi da diết
Ngọn lửa lòng tha thiết vấn vương
Trái tim nóng bỏng yêu thương
Thiên thu tình mộng bốn phương dạt dào

Hàn Mạc Tử ứa trào giọt lệ
Vũ Hoàng Chương kể lể nguồn cơn
Tản Đà Nguyễn Bính chập chờn
Đinh Hùng bi lụy cung đờn dở dang…

Thơ  sướt mướt từng trang hoài vọng
Hỡi các nàng mong ngóng từng đêm
Trang Sinh hồ điệp êm đềm
Tâm linh ngoại cảm càng thêm nhuốm sầu

Gìa hay trẻ bóng câu qua cửa
Lá vàng rơi một nửa hồn mây
Hay là son phấn ngất ngây
Hằng Nga ẻo lả vui vầy canh thâu

Thơ là thế trân châu ngọc bảo
Chữ nghĩa càng lảo đảo men say
Giận hờn ai oán đắng cay
Tiếng gà Đinh Dậu càng day dứt lòng.

26.2.2017 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét