Chủ Nhật, 25 tháng 6, 2017

Thơ Tình Chùm 614



Cánh Hạc Môi Hường
họa thơ Hoàng Nguyên: Kíếp Phong Sương

MỘT bông sen trắng khóc hoài thương
XE chỉ cung tơ đứt đoạn đường
TRONG suối in hình cô thiếu nữ
CÕI mây dấu mặt phụ thân vương
HỒNG nhan xót dạ soi kim cổ
TRẦN thế đắng lòng vẩn đục sương

NHƯ vậy muôn đời trăng thổn thức
BAY trong tiếng hạc thoáng môi hường

26.5.2015 Lu Hà




Kiếp Sau
cảm xúc từ tấm ảnh ca nhạc sĩ Vũ Hoài Trang

Kiếp sau ta lấy Hoài Trang
Chính cung hoàng hậu dịu dàng thiết tha
Chủ hôn đã có Hằng Nga
Nhân duyên tiền kiếp gốc đa cuội hầu

Núi sông hưng phế bể dâu
Phong tình cổ lục đốt dầu mà xem
Trăng non thao thức bên rèm
Hương ngây man mát càng mềm màu da

Ngẩn ngơ cát sĩ Lu Hà
Bài thơ thuở trước mặn mà còn đây
Kim bôi hợp cẩn vơi đầy
Một nghìn đêm lẻ bấy chầy canh thâu

Nỉ non gà gáy mưa ngâu
Sương thu lã chã chân cầu sầu rơi!
Bướm ong rầu rĩ lả lơi
Thiên tình hoài mộng cõi người mấy ai

Hỏi thăm rặng liễu Chương Đài
Cành xuân lá thắm vẫn hoài chờ mong
Trải bao thế kỷ chốc mòng
Nôn nao nguyệt bạch theo dòng ái ân!

28.5.2015 Lu Hà




Nhủ Lòng Chay Tịnh
chia sẻ cùng hồn thơ Trần Hiền Châu: Ngẫm

Cô thiếu nữ nhủ lòng chay tịnh
Cảnh xô bồ toan tính thiệt hơn
Hồng trần cát bụi oan hờn
Đắng cay vùi dập chập chờn biển khơi

Cơn giông tố tả tơi nhân thế
Phận bọt bèo hư vị xót xa
Đua chen trong cõi sa bà
Lửa sôi cừu hận yêu tà ác ma

Lê chân bước dương tà ngã bóng
Buổi hoàng hôn xao động lương tri
Giật mình ngơ ngác chim ri
Vội vàng cất cánh bay đi nẻo nào

Rung cây khóc nghẹn ngào thổn thức
Hạt sương đời tủi cực bi ai
Thiên tai địch họa mãi hoài
Môi trường hủy diệt nhân loài khổ đau

Mắt đau đáu chân cầu lá rụng
Đàn cá kia sao cũng biết sầu
Sủi tăm lặn xuống đáy sâu
Nàng trăng bẽn lẽn cúi đầu mưa sa!

26.5.2015 Lu Hà



Ơn Đời
cảm xúc từ bài thơ của Trần Hiền Châu: Lời Chào

Ơn đời đã cho ta cuộc sống
Sống làm người lương đống thẳng ngay
Ngay từ bú mớm cho hay
Hay rằng cha mẹ cô thày công ơn

Ơn sông núi ruộng vườn tiên tổ
Tổ quốc cùng thống khổ bi ai
Ai Lao Miên Thái u hoài
Hoài thương bán đảo vươn dài mà ơn

Ơn sâu thẳm cung đờn khúc nhạc
Nhạc ca vang xào xạc lăm tơi
Tơi bời mưa nắng chia phôi
Phôi phai thế kỷ đề rồi chịu ơn

Ơn trời đất chập chờn sóng dội
Dội niềm tin đêm tối trăng hành
Hành tinh soi sáng thanh bình
Bình minh thức dậy dân mình mang ơn!

27.5.2015 Lu Hà




Thương Người Dương Thế
chia sẽ tâm tình với nữ sĩ Trần Hiền Châu


Thương bao kẻ túi thơ rách rưới
Câu chữ gò tức tưởi làm sao
Vần vè than khóc kêu gào
Ông ơi chớ bắt con vào cửa cung

Cung hoàng hậu chập chùng nhân thế
Kén chọn người tri kỷ tri âm
Hải triều sóng vỗ ầm ầm
Thuyền yêu sao xuyến thì thầm chàng ơi!

Lầu nguyệt bạch lả lơi ong bướm
Giọt sương mai thấm đượm tình ta
Nâng niu một mảnh gương nga
Soi cùng kim cổ mặn mà ái ân

Tuy cách trở dặm ngàn băng gía
Trái tim hồng chan chứa mãi thôi
Lên trang phây búc  bồi hồi
Biển lòng cuồn cuộn xa xôi cánh buồm

Trao vương miện lửa rơm cháy bỏng
Tấm lòng thành giấc mộng thiên thu
Giai không tứ đại tình thù
A di đà Phật  chuông ru vẳng đời

Hồn mây gió chơi vơi bến ái
Dòng sông tình chẳng ngại ghềnh xa
Ngẩn ngơ cát sĩ Lu Hà
Hiền Châu đắm đuối một tòa thiên hương!

26.5.2015 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét