Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2016

Dòng Thơ Trường Ca Chùm 17

Trường Ca Muôn Loài Thụ Tạo
Cảm hứng từ “Đối Thoại Với Thiên Nhiên“ của Paul Nguyễn Hoàng Đức

Ông bà kể một đêm giông tố
Mái nhà tranh ơn tỏ chi ai
Sinh linh thổn thức đêm dài
Lớn lên mộng tưởng u hoài ngàn sao


Hương hoa bưởi rì rào gió thổi
Mây mưa bay trăng tối dần trôi
Ngẩn ngơ ngọc thỏ hồi hồi
Cánh cò bay lả núi đồi gần xa

Sương mờ ảo la đà cung Quảng
Mẹ cha tôi đằng đẵng thoi đưa
Ổi na cam quít chuối dừa
Cơm vừng xôi lạc xay xưa hội làng

Ồ lạ nhỉ thiên đàng trái đất
Cách bao xa lật đật bao đời
Chập chờn ong bướm chơi vơi
Muôn loài từng cặp do trời sinh ra

Sách cựu ước ghi là Thiên Chúa
Vũ trụ tình chan chứa bao la
Phiêu diêu Đức Phật Di Đà
Triết gia thần học mọi nhà hỏi nhau

Tôi đã thấy trước sau tuần tự
Luôn bốn mùa xuân hạ thu đông
Mạ gieo lúa chín ngập đồng
Thời gian dằng dặc khoảng không vô bờ

Vạn tinh tú ơ hờ giãi cát
Trật tự này xếp đặt từ đâu?
Giáo đường vẳng tiếng kinh cầu
A men dấu thánh khói châu nến nhòa

Sáng ngủ dậy chói lòa ánh sáng
Rồi giữa trưa bóng nắng đỉnh đầu
Gần chiều nghiêng ngả về đâu
Đằng tây xa lắc nương dâu bến đò

Lội bì bõm lần mò tôm tép
Vợ chồng cò nhóp nhép ven sông
Chiều tà hây hẩy ráng hồng
Hào quang rực rỡ cầu vồng hiện lên

Lòng thầm nhủ nàng tiên xuất hiện
Chẳng thấy đâu đàn kiến vội vàng
Góc vườn con cóc nghiến răng
Thiên lôi tầm sét bàng hoàng xóm thôn

Mưa xối xả hoàng hôn ảm đạm
Sự sống còn từng đám xông pha
Đắp đê chống lụt lo xa
Điềm trời ứng báo mọi nhà bảo nhau

Chúa giúp sức dân giàu nước mạnh
Từ cỏ cây tới cánh đồng khô
Cá tôm cầm thú dư đồ
Đạo đời thiên lý sông hồ đầy vơi

Đức hiếu sinh thiên thời địa lợi
Vững lòng tin vươn tới vì sao
Trái tim bác ái dạt dào
Tha nhân đùm bọc nghẹn ngào lệ rơi!

Nghe gió bấc tả tơi đầu ngõ
Lá vàng bay củi nỏ nhà ai
Tuyết buông tê cóng canh dài
Bạn tình hơi ấm nguôi ngoai phiến sầu

Chim cúc trái thư cưu trống mái
Tình vợ chồng chẳng ngại khó khăn
Sức dầu phối ngẫu trở trăn
Âm dương hòa hợp nhọc nhằn quản chi

Sáng thế kỷ rầm rì chim chóc
Chàng Adam trằn trọc thâu đêm
Nổi buồn gặm nhấm thấm thêm
Trăng thu lạnh lẽo nỗi niềm cô đơn

Chúa mới rút xương sườn một chiếc
Làm Eva giúp việc coi vườn
Vợ chồng hú hí đòi cơn
Nỡ nào phản bội giận hờn phân ly

Ơn sáng tạo trường kỳ sinh sản
Chẳng có gì quái đản lạ lùng
Tuần hoàn nguyên lý thủy chung
Chữ vào bia đá khắc cùng thiên thu

Ôi vũ trụ vi vu đây đó
Chuyển động cho sáng tỏ ý tình
Sống cùng cát bụi thần linh
Công cha nghĩa mẹ rung rinh trái đào

Loài thụ tạo ứa trào tâm huyết
Sự sinh tồn da diết không gian
Thời gian vật lộn khóc than
Khổ đau quằn quại khôn ngoan hiểm nghèo

Từ tân ước giao kèo cứu rỗi
Chúa Giêsu chịu tội đóng đinh
Thay cho nhân loại giảo hình
Satan chỉ mặt oai linh thánh thần

Máu huyết chảy từ thân Đức Chúa
Rửa lỗi lầm thánh giá thê lương
Hãy hùng thảm họa quê hương
Phục sinh trở lại nhớ thương môn đồ

Cha mẹ đã tạo từ tinh huyết
Con được sinh tha thiết nhân quần
Vậy còn vũ trụ thiên thần
Muôn loài vạn vật xa gần từ đâu?

Ôi tri thức cái đầu thơ trẻ
Hỡi loài người vật thể xa xôi
Phù du bèo bọt nổi trôi
Làm sao hiểu nổi cái nôi kỷ hà

Kìa con kiến tưởng là bé nhỏ
Cõng hạt cơm hơn cả thân mình
Không hề lạc lối rung rinh
Cửa hang tấp nập cung nghinh họ hàng

Luật côn trùng mênh mang vĩ đại
Tiến bộ nào kính bái tinh hoa
Bàn tay huyền diệu hài hòa
Ân tình kiến tạo nhạt nhòa giọt châu

Tôi soi khắp năm châu bốn biển
Đã từ lâu tri kiến góp dần
Hiện sinh học thuật tinh thần
Cổ kim mách bảo hiền nhân mỉm cười

Trải vô tận chân trời góc bể
Tới hành tinh vạn kỷ xa xôi
Triệu năm ánh sáng chao ôi
Làm sao tìm thấy người tôi yêu chiều

Nguyên thần chủ bao điều nhắn nhủ
Bạn tâm linh chí hiếu say thơ
Gặp nhau chẳng nỡ hững hờ
Như hai giọt nước đôi bờ không gian

Bởi vũ trụ nhờ chân thiện nhẫn
Bạn đời ơi hãy dấn bước lên
Pháp luân đạị chí xây nền
Vòng quay quy luật chớ nên xem thường

Hoa lục bình tưởng thương mà ác
Mở miệng rình bướm lạc bay qua
Sóc mềm gai góc bốn mùa
Không hề sây sát xuýt xoa trầm trồ

Đầu rắn nhỏ lưỡi cô nhãi độc
Gấu phải đâu ngu ngốc ngủ bù
Ngày đông tháng giá âm u
Đòn roi luật chế gông tù nghiệp mang

Xây đập nước chẳng màng nguyên tắc
Đấng toàn năng  khoa học bấy nay
U mê nhân quả đắng cay
Triệu người thiệt mạng đọa đày não nhân

Bao thế kỷ luận bàn to nhỏ
Thiên nhiên này bày tỏ chi ai
Tự mình đối thoại mãi hoài
Vô chung vô thủy đêm dài trở trăn.

8.11.2016 Lu Hà



Trường Ca Sống Gỉa Đò Hư Thật
Cảm đối từ trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hoàng Đức phần 4

Các cụ bảo: nước chảy chỗ trũng
Sống giả đò miểng trúng mánh nhiều
Đỉnh cao thần trí phiêu diêu
Tâm hồn thanh thản bóng chiều tà dương

Vật thể nặng bốn phương tám hướng
Luật tự nhiên gắng gượng tả tơi
Kìa phường gía áo đánh hơi
Túi cơm giỏ thịt  xăm soi bao đời

Vì danh lợi đảo điên xảo trá
Thích thấp hèn bụng dạ hẹp hòi
Ghen tuông đố kỵ nhỏ nhoi
Bon chen chỗ thấp bọ giòi chuột dơi

Tìm thụ hưởng lả lơi cái đực
Nơi đong đầy rạo rực tế bào
Phân tâm học khéo thêm vào
Cơ quan sinh dục ứa trào dầu sôi

Càng o bế đáy nồi cháy bỏng
Tức khí thì mới phóng khí ra
Thiểu năng dồn ép bao xa
Giống như vòi nước trên tòa tháp cao

Nơi thấp nhất dồi dào hà hít
Hoan lạc nhiều mông đít rung lên
Học đòi Khổng Tử chớ nên
Thì thường la lối dưới trên khinh nhờn

Không nhìn nhận đòi cơn sung sướng
Dối trá mình mộng tưởng thánh hiền
Vịt vờ đạo đức thần tiên
Nặn ông tượng đất xây nền phỉnh phao

Đây không phải tào lao lý thuyết
Một quốc gia chí thiết mạnh giàu
Rạch ròi phân biệt vàng thau
Chân tơ sợi tóc trước sau kỹ càng

A-rít- tô nhẹ nhàng khuyên bảo
Ngăn nắp không điên đảo tinh thần
Đầu đuôi lộn xộn xác thân
Loay hoay sờ dẫm tay chân rối bời

Xã hội của đười ươi khỉ đỏ
Nô lệ kia nếu có tự do
Vẫn là bát nháo vạc cò
Luật rừng thống trị thập thò chuột dơi

Vậy trật tự ở nơi cao nhất
Đầu con người chân thật nghĩ suy
Tay dùng lao động phát huy
Biếng lười lỗ đít chai lỳ thối thơm

Trong bụng mẹ tim bơm máu não
Rốt sau cùng thận háo hức sinh
Mổ tim não có thần linh
Thận thì mua bán tội hình đa mang

Ông cha mới khẽ khàng to nhỏ
Một kẻ lo kho khó vạn người
Ca dao truyền tụng khắp nơi
Hang cùng ngõ hẻm cảnh đời chớ trêu

Ông cụ cả ngồi kêu sang sảng
Cả chơi cả nhậu giảng rằng cả lo
Thằng cu bếp dưới co ro
Ít ăn thiếu mặc chẳng lo việc làm

Loài thụ tạo muôn năm sự sống
Đẳng cấp phân lương bổng xầm xì
Chim ruồi đập cánh sao bì
Nghìn lần khoảng khắc vân vi nhụy vàng

Vì danh dự vinh quang trách nhiệm
Sức tinh thần dấu diếm chi ai
Tư duy sáng tạo tiền tài
Vạn lần khó nhọc canh dài thở than

Những vương miện chứa chan trí não
Để tôn vinh hoài bão lớn lao
Phải đâu cho kẻ tào lao
Mông đuôi nguyệt quế kết vào nhuốc nhơ

Chỗ thấp kém lao nhao hưởng thụ
Lại gỉa đò ham thú thanh cao
Dật dờ trình độ xu hào
Tiết canh dồi chó xôn xao điếm đàng

Đạo thiên Chúa thênh thang tri thức
Bốn muơi ngày chay thực cá tôm
Kiêng đồ thịt mặn sớm hôm
Phục sinh hoan hỉ củi rơm khói nhòa

Một miếng mỡ rượu hoa chúc tụng
Mùi thơm ngon hơn thúng cá tươi
Ôm nhau nhảy nhót vui cười
Thủy cung thua thiệt chơi vơi bẽ bàng

Loài dưới nước không bằng trên cạn
Thần cá hồi thở vắn than dài
Muôn tâu thánh thượng trần ai
Tầm nhìn họ rộng thiên thai non bồng

À ra thế thuồng luồng hà bá
Hiểu ra rồi hơn cả thủy tề
Suy tư trí tưởng dãi dề
Sẽ ra của cải tràn trề thức ăn

Phải chân thật ăn năn xám hối
Sống gỉa vờ tăm tối tưởng khôn
Cường quyền bạo chúa cô hồn
Luồn trôn đớp hít bán buôn phân người

Mao Xáng Xế cả cười ngạo nghễ
Trí thức bay không thể hơn phân
Bần nông cốt cán nhân dân
Nô tài phụng sự nâng phần đít lên.

6.11.2016 Lu Hà



Trường Ca Khát Vọng Tinh Thần Nhân Bản
Phỏng dịch theo trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hoàng Đức phần 5

Có dân tộc nay gần trăm triệu
Mãi vẫn còn lếu tếu trẻ con
Ngược xuôi chạy nhảy lon ton
Tản Đà ngao ngán nước non thở dài

« Dân hai nhăm triệu ai người lớn
Nước bốn ngàn năm vẫn trẻ con «
Nửa gìa thế kỷ héo hon
Đàn tôm đầu đất mỏi mòn khổ đau

Thiên niên kỷ bể dâu sử sách
Nhiều giống nòi hiển hách quang vinh
Du thuyền thám hiểm hành tinh
Trăng sao lả lướt thần linh ghẹo đùa

Con cháu Lạc Hồng đua nhau nói
Bốn ngàn năm sáng chói văn minh
Cậy nhờ chữ viết tượng hình
Bá truyền nối gót triều đình trọng coi

Chữ quốc ngữ mặn mòi ân nghĩa
Đạo Ki-tô thiên Chúa nhân hòa
Rưng rưng ngấn lệ nhạt nhòa
Văn chương nghệ thuật trổ hoa vườn đào

Ngót thế kỷ tự hào thơ phú
Mở mắt nhìn cha chú bảo nhau
Lĩnh Nam Chích Quái trước sau
Hoàng Lê Nhất Thống Chí màu quan san

Cảnh chạy gạo bần hàn sớm tối
Lo miếng ăn no vội đòi cơn
Quản chi méo miệng thờn bơn
Thảo dân co quắp tủi hờn mẹ cha

Thiếu chữ nghĩa gật gà vua chúa
Khổng Tử nhồi liềm búa lao đao
Đấu tranh kách mệnh tào lao
Tình thương giai cấp xu hào cải lơ

Theo chủ nghĩa lờ mờ tri thức
Đâm chém nhau hừng hực căm thù
Rừng xanh núi đỏ vi vu
Đồng không quạ rỉa âm u nấm mồ

Hơn một tỷ Tàu hô khẩu hiệu
Giơ nắm tay ai điếu thương thay
Mềm như ngọn cỏ lắt lay
Thân chồng xác chất đắng cay phũ phàng

Lãnh tụ họ bẽ bàng xác nhận
Tôn Trung Sơn tủi hận sơn hà
Noi theo chính thể cộng hòa
Phương Tây học tập chói lòa sử thi

Tại sao vậy xầm xì cua cáy
Câu trả lời thày dạy ngọn ngành
Dạ dày bọng đái gian manh
Tham lam xôi thịt hôi tanh bùn lầy

Thiếu trí tuệ đọa đầy thể xác
Dân cu đen cò vạc mò tôm
Trông kìa ánh sáng sao hôm
Đồng hồ Thụy Sĩ sắt nhôm Hoa Kỳ

Anh Pháp Đức tân kỳ khoa học
Ấn Độ dân gan góc tiến lên
Tấm gương Nhật Bản thương thuyền
Phồn vinh hạnh phúc tự nhiên thái hòa

Sự chính xác thăng hoa thế hệ
Đặt niềm tin thế kỷ thông minh
Thuận thiên công lý thế tình
Kèo ngang cột thẳng lung linh sáng ngời

Xây tòa tháp phải coi nguyên lý
Quy tắc thông ý chí vững bền
Một hai hùng dũng tiến lên
Lâu đài thành quách biên niên sử dài

Người Thụy Điển yêu hoài thương mãi
Dân chủ đo bác ái cảm thông
Quốc gia không phải tấn tuồng
Căm hờn đối lập tấn công diệt trừ

Trong quốc hội người thừa ta thiếu
Đa số không khinh yếu cậy quyền
Bảo lưu ý kiến mà nên
Bắt tay dân biểu xây nền tự do

Cây chuối đổ ơn nhờ cột chống
Phản động là mầm mống tương lai
Động cơ phản lực vì ai
Vượt qua sức hút vươn dài bay xa.

6.11.2016 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét