Thứ Tư, 19 tháng 10, 2016

Thơ Tình Chùm 380

Thương Người Chí Sĩ
cảm tác từ thơ đường của tổng thống Ngô đình Diệm: Nỗi Lòng

Lệ rơi nước mắt lưng tròng
Gươm đàn nửa gánh qua sông đợi thuyền
Muối lòng nặng hạt ưu phiền
Hoa dầu cỏ úa mọi miền quốc gia


Miền Nam chính thể cộng hòa
Sương rơi đầu ngõ nhạt nhòa bóng ai
Nỗi niềm thổn thức canh dài
Đồng bào di tản u hoài sầu đưa

Lợi danh chợ vẫn bán mua
Vá trời lấp biển nắng mưa lữa lần
Cắm sào chìm đắm giang san
Thuyền không mất lái nghèo nàn khổ đau

Phế hưng một cuộc dể dâu
Trán nhăn tư lự mái đầu phong ba
Ghé vai phục quốc sơn hà
Anh em bạn hữu mặn mà thủy chung

Mà sao vẫn kẻ lừng khừng
Đỏ lòng xanh vỏ rửng rưng giống nòi
Theo bầy quỷ đỏ tanh hôi
Sau lưng đâm trộm máu trôi thành giòng

Sài Gòn hòn ngọc Viễn Đông
Một thời dang dở chim hồng khóc than
Tấm lòng tổng thống chứa chan
Nghìn thu vằng vặc trăng ngàn còn đây!

29.6.2013 Lu Hà






Tím Chiều Hoàng Hôn
cảm xúc khi đọc thơ Trần Hoàn Trinh: Tóc Trắng Sân Trường

Người thày giáo trầm ngâm tư lự
Cả cuộc đời đã ở nơi đây
Quen từng ngọn cỏ gốc cây
Con đường sỏi đá mỗi ngày đi qua

Mùi hoa bưởi dãi dầu mưa nắng
Cả bốn mùa da cháy tiết đông
Xuân thu lá rụng sân trường
Bâng khuâng phấn rụng tình thương dạt dào

Cũng đôi lúc ngẩn ngơ bục giảng
Niềm vui theo tấm bảng học trò
Cảm thông chia sẻ ước mơ
Vô tư cho điểm nghẹn ngào tương lai

Rồi lớp lớp tháng ngày vô tận
Con thuyền đời lận đận đò ngang
Một mình in bóng hành lang
Chia tay bịn rịn từng hàng ra đi

Ngõ hun hút thầm thì chim chóc
Trời mênh mông nhịp bước phong trần
Mưu sinh cuộc sống gian nan
Năm thì mười họa chứa chan ân tình

Cũng có đứa học sinh tưởng nhớ
Ghé thăm thày đầu đã bạc phơ
Nhân tình thế thái héo khô
Lưng còng mắt đục mịt mờ chơi vơi

Đời vinh nhục tả tơi bi lụy
Cuộc dinh hoàn túy lúy men say
Thành công thất bại đắng cay
Xa xôi vọng tưởng đọa đày tấm thân

Sân trường cũ bần thần ngơ ngác
Tuổi xế chiều xơ xác tiêu điều
Thấy mình hóa đá Quốc kêu
Âm thanh lạc lõng tím chiều hoàng hôn

Lê chân bước gác cao ọp ẹp
Chống gậy tre tay kẹp run run
Hắt heo gió thoảng mưa phùn
Phong phanh áo vải mây đùn sương che.

29.6.2013 Lu Hà





Rầu Rĩ Làm Chi
cảm tác từ tâm trạng Thimyngoc Huynh: Xin Hãy…

Bình tâm lắng bụi xuân tình
Của thời hoa mộng phù sinh mơ màng
Thời gian băng giá phũ phàng
Mảnh hồn u uất dở dang nửa đời

Dòng tin nhắn gửi ai ơi!
Gửi làm chi nữa rã rời tả tơi
Bực mình góp chuyện xa xôi
Suy tư vớ vẩn chân trời cô liêu

Xót đau chút phận yêu kiều
Trái tim gửi gắm mĩ miều thanh tân
Biết rằng trong cõi nhân gian
Mấy ai thấu hiểu chứa chan ân tình

Vươn lên tự lực cánh sinh
Ngẩng đâu kiêu bạc tự mình xót xa
Bình mình chiếu khắp giang hà
Thở than rầu rĩ sa bà làm chi ?

Đêm nghe mưa gió đầm đìa
Lá thu xào xạc bên rìa đồi hoang
Từng xuân héo úa bẽ bàng
Hằng Nga cung quảng đôi hàng lệ rơi!

29.6.2013 Lu Hà





Đôi Bàn Tay Trắng
cảm xúc khi đọc thơ Phan Hòa: Sang Sông

Nửa đường lỡ bước qua sông
Lờ đờ cá lội sóng lòng ngổn ngang
Đôi lòng tan nát bẽ bàng
Áo em trắng qúa ngỡ ngàng chiều thu

Ngẩn ngơ bốn mắt nhìn nhau
Lá rơi xào xạc qua cầu gío bay
Thuyền tình rẽ lối ai hay
Dòng sông định mệnh đắng cay phũ phàng

Còn đâu dưới ánh trăng vàng
Dìu nhau ngõ vắng đường làng sương rơi!
Nụ hôn ướt đẫm bờ môi
Dù trong dù đục trọn đời nghe anh…

Yến oanh khúc khích trên cành
Mỉa mai tiễn khách tóc xanh mượt mà
Đò ngang người đã đi xa
Chinh nhân dặm thẳm hải hà tình tôi…

Sông còn bên lở bên bồi
Mảnh mai hình bóng xa xôi u hoài
Ngậm ngùi nghĩ tới ngày mai
Đôi bàn tay trắng tương lai mịt mù…!

29.6.2013 Lu Hà 





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét