Nổi Hứng
Tặng Ngọc Trân
Bỗng dưng nổi hứng làm thơ
Ngọc Trân công chúa bên bờ sông tương
Tần ngần tưởng nhớ cố hương
Hoa đào năm ngoái đoạn trường biệt ly
LƯƠNG TÂM KẺ SỸ ( luongtamkesy.blogspot.com ) Lu Hà mở rộng cánh cửa tâm hồn thi nhân. Trong các sáng tác của tôi chỉ có một bút danh duy nhất bất di bất dịch là Lu Hà. Khi viết tay, đánh máy hoặc in ấn đều rõ ràng Lu trước Hà sau. Thiết tưởng cũng chẳng cần biết tên họ thật của tôi trong giấy khai sinh làm gì? Chỉ vài bức ảnh của tôi đăng rải rác trên mạng Internet cũng đủ cho mọi người biết rõ Lu Hà là ai? Thơ văn của tôi phần lớn đều ghi rõ ràng ngày tháng năm sáng tác.
Nổi Hứng
Tặng Ngọc Trân
Bỗng dưng nổi hứng làm thơ
Ngọc Trân công chúa bên bờ sông tương
Tần ngần tưởng nhớ cố hương
Hoa đào năm ngoái đoạn trường biệt ly
Đỉnh Non Bồng
Cảm xúc thơ Goethe bài 45
Hỡi cậu bé cứng đầu Cupid
Không nghe lời thân mẫu mến thương
Trần gian da diết vấn vương
Lửa lòng cháy bỏng thê lương ái tình
Kén Chọn Hoa
Cảm xúc thơ Goethe bài 40
Con trai của nàng thơ
Chim sơn ca yêu dấu
Lang thang tìm bến đậu
Những cánh đồng rừng cây
Duyên Kỳ Ngộ
Cảm xúc thơ Goethe bài 35
Người ta phản bội lại tôi
Trái tim ghẻ lạnh đơn côi não nùng
Phút giây bấn loạn hãy hùng
Chạy ra hồ cá mịt mùng sủi tăm
Tình Bạn An Ủi
Cảm xúc thơ Goethe bài 32
Đại bàng đang kiêu hãnh
Vỗ cánh qua đại dương
Sức trai tráng kiên cường
Sông núi nào cản được
Thần Linh Hay Ngẫu Vật
Cảm xúc thơ Goethe bài 27
Xin gửi các vị thần
Biến người thành thánh thiện
Không được thì đừng đến
Bê tha thế gian này
Suy Ngẫm Về Con Người
Cảm xúc thơ Goethe bài 22
Mọi vật không sinh ra
Từ hư không trống rỗng
Hạnh phúc trong cuộc sống
Đổi thay vô tận cùng
Nụ Hôn Thần Thánh
Cảm xúc thơ Goethe bài 17
Hỏi về một giấc mơ
Mỗi sáng khi thức dậy
Thói thường hay như vậy
Ngước mắt ngắm bàn thờ
Can Đảm Mà Đi
Cảm xúc thơ Goethe bài 12
Nắm tay cùng bước tới
Năm mới đón chờ ta
Khắp non nước muôn nhà
Già trẻ mong hạnh phúc
Nắng Ban Mai
Cảm xúc thơ Schiller bài 111
Tia nắng sớm ban mai
Co ro màu tím huế
Lả lướt vài khóm huệ
Hít hơi thở tràn trề
Đồng Hồ Mặt Trời
Cảm xúc thơ Schiller bài 101
Tôi lăn trên mặt phẳng
Đi bộ không nghỉ ngơi
Gắn bó chẳng tách rời
Khoanh vùng trong yên tĩnh