Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2017

Thơ Tình Chùm 467



Sầu Tương Tư

Thơ thẩn làm sao khổ thế này
Tương tư sầu muộn suốt đêm ngày
Tuổi đời tớ có đâu còn trẻ
Vẫn nhớ vẫn thương vẫn thở dài…


Em vẫn lặng yên chẳng nói gì?
Hay còn kiên nhẫn thử lòng ai
Duyên tơ gỡ rối tình thêm nặng
Thổn thức năm canh nỗi ngậm ngùi

Chẳng biết tình ai độ thuở nào
Yêu thương tha thiết sóng xô bờ
Bởi vì năm tháng xa mờ ảo
Cách trở ngăn sông dặm biển sầu...

Hay vẫn chẳng tin lại có ngày?
Phù vân tan hợp kiếp bèo trôi
Mây xa nhắn hỏi lòng thương nhớ
Món nợ duyên xưa chiụ lỡ làng...

Sầu khổ tương tư ôi thế nhân
Trần gian bạc bẽo kiếp hồng nhan
Anh đi đón gió tình thiên hạ
Em ở lại nhà phận phấn son

Món nợ tương tư khổ nhỡ nhàng
Hỏi người thục nữ có buồn không?
Xưa kia chớm hé tình thơ dại
Mà để ai đi pháo nhuộm đường…

Anh viết  tặng em để giải buồn
Bâng khuâng lữ khách buổi hoàng hôn
Chiều nay lạnh lắm thương và nhớ
Ngao ngán mà trông tuyết mấy hòn…

13 .2.2009  Lu Hà

Bài thơ này làm từ 2009 bị thất lạc trong máy tính, nay lại tìm ra. Nên tôi cho vào chùm này. Không muốn bỏ xót bài nào.




Thi Nguyên Lạc Mộng
viết tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên

Thi Nguyên lạc nẻo huyền mơ
Ngẩn ngơ cá lội lờ đờ ven sông
Ngẫm mình là gái có chồng
Con còn thơ dại má hồng xôn xao

Hỡi ai từng gọi thanh tao
Hãy ngồi chuốc chén rượu đào cùng ta
Đừng như chàng Cuội gốc đa
Nhạt như nước ốc Hằng Nga tủi hờn

Men say có lúc đòi cơn
Dập dìu ong bướm hạt buồn mưa sa
Nôn nao sóng vỗ ngân hà
Vẳng nghe tiếng hát sa bà khổ đau

Thăng trầm bao cuộc bể dâu
Nắng mưa dầu dãi mái đầu văn nhân
Nâng niu đĩa ngọc nồng nàn
Đào tơ đôi trái phong trần tuyết băng

Thanh tân ẻo lả dịu dàng
Kiếp sau hẹn gặp đình làng trúc xinh
Thẹn thùng má đỏ cô mình
Trăm năm sợi chỉ xuân tình buộc chân!

4.7.2014 Lu Hà




Trái Mít Thiên Bồng

Đã lâu tôi chẳng làm thơ
Mải mê blog hững hờ gió mây
Hôm nay thấy được cảnh này
Mít ơi là mít ngất ngây thiên bồng
Phải ai như thím Nhung Trương?
Bướm ong xào xạc bên tường đá rêu
Phong phanh dải lụa yêu kiều
Trời xanh bả lả dáng chiều hoàng hôn
Lang quân hẳn cũng bồn chồn
Đợi chờ trái chín nhựa tuôn dòng dòng
Tháng năm ân nghĩa vợ chồng
Múi thơm mật ngọt má hồng nôn nao...
Cảnh tiên ai biết chốn nào?
Quê hương ta đó nghẹn ngào núi sông...!

Thơ cảm tác nữ sĩ Nhung Trương bên trái mít non

1.8.2014 Lu Hà




Trăng Lồng Bóng Nga
thơ đối đáp Thi Nguyên và Lu Hà

Trích:
“ Phải chăng lời nói thật thà.
Hay là muội đã quáng gà hả huynh.?
Nhìn ai cũng thấy chữ tình.
Ngắm ai cũng tưởng riêng mình ưu tiên..
Rồi đêm trăn trở ưu phiền.
Bởi ai phong thánh, phong tiên cho mình...
Có ai đó bảo là xinh...
Thế là cái mũi nó phình thêm ra…

Thi Nguyên


Trăng Lồng Bóng Nga

Thật thà nhung lụa mượt mà
Trái tim nhân hậu sa bà khổ đau
Phế hưng bao cuộc bể dâu
Ngược xuôi bốn bể dãi dầu nắng mưa

Thi Nguyên đâu phải tay vừa
Cái oanh thánh thót ban trưa nắng tràn
Hồn thơ băng tuyết non ngàn
Thướt tha thục nữ trần gian mấy người

Xôn xao điểm nụ xuân cười
Tháng ngày trăn trở một thời đi qua
Gian nan khóe lệ nhạt nhòa
Năm nay giáp ngọ chan hòa cúc mai

Xóa mây rõ nét tương lai
Cửa nhà êm ấm nguyệt đài liễu buông
Soi mình ẻo lả gương trong
Vòm song chênh chếch trăng lồng bóng nga

Ngẩn ngơ cát sĩ Lu Hà
Đời còn mộng tưởng sơn hà dằng dai
Vẫn thường lạc lối thiên thai
Sáng ra thổn thức cùng ai hẹn hò?

4.7.2014 Lu Hà




Trâu Già Thèm Cỏ Non… Dại Cái
chuyển thể từ thơ 8 chữ của Nhung Trương: Những Cuộc Tình…Ngu Xuẩn


Nghĩ mà sợ đớn đau cay đắng
Đoạn trường tình từng chặng xót xa
Đam mê tửu sắc đàn bà
Long đong bốn bể giang hà ngược xuôi

Rằng thuở ấy một thời tha thiết
Rồi chia tay biền biệt trăng mờ
Ngán sao chồng vợ đôi bờ
Sông Ngân vịt lội hững hờ gío sương

Miền cát lạ thất thường mưa nắng
Phận con cò dấp dáng buồn sao
Từ đâu một ả ca đào
Già nhân dở ngãi dạt dào men say

Cứ lầm lũi trâu cày ngựa kéo
Xác ve sầu chèo néo môi son
Lập lờ khỏa lấp nguồn cơn
Cắm sừng dê dại nuôi con cho người…

Tình dốc cạn lỡ rồi câm điếc
Lặn về quê cá diếc cũng nhiều
Cơ may thuê thỏa sớm chiều
Như ông với cháu Lam Kiều chày sương

Vắt kiệt sức bướm hồng lai láng
Cánh hoa tàn bõ đáng công ai
Hoa Kỳ ăm ắp tiền tài
Nhắn tin quà gửi nguyệt đài lả lơi

Quyết bảo lãnh về nơi đỉnh núi
Để rồng mây mừng tủi thiết tha
Bâng khuâng trắng nõn ngọc ngà
Sân bay mùi lạ thoảng qua ngập ngừng

Kẻ gian dối quay lưng chẳng nói
Giấy kết hôn nhạt khói tơ tằm
Cuộc đời sao nỡ nhẫn tâm
Cỏ non trâu gặm lâm thâm mưa phùn

Ngã trai rựa chẳng buồn chào hỏi
Cũng cặp kè đắm đuối như tôi
Chuyện thành dở mếu dở cười
Kiện ai chi nữa tham mồi gái tơ…?


Ngưạ quen lối hẹn hò bến cũ
Gái một con vui thú hương trà
Quản chi vỏ lựu tiết gà
Ngân hàng hào phóng mượt mà tuyết nga

Đưa sang Mỹ lượt là mộng tưởng
Lại đòi về xây móng tương lai
Việt Nam rút ruột dài dài
Xập xình hối đoái bi ai não nùng

Rồi ngã ngửa đùng đùng uất hận
Nợ chất chồng lận đận thân tôi
Má con bỏ chạy xa rồi
Trâu già da cóc tình đời trắng vôi

Cơn bạo bệnh đơn côi cảnh ngộ
Nằm trên giuờng khiếp sợ đàn bà
Từ nay xin cạch đến già
Liễu bồ da phấn đầm đìa mặc ai!

5.8.2014 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét