Thứ Ba, 20 tháng 12, 2016

Chữ Tình Làm Đầu Đề Bài Chùm Thơ 2




Tình Yêu Muốn Nói
tặng Thimyngoc Huynh

Tim hồng sưởi ấm đêm Đông
Chao ôi chan chứa giấc nồng suối reo
Bướm ong xao xuyến chân đèo
Đào nguyên lạc lối gió vèo mây đưa


Tình yêu thánh thót hạt mưa
Thầm thì như thuở trăng vừa lên non
Bình minh biển động sóng cồn
Thuyền duyên đắm đuối mảnh hồn lả lơi

Người yêu không nói ra lời
Ái ân nức nở xa xôi u hoài
Đợi chờ trong cõi trần ai
Ngày dài tháng rộng tương lai huy hoàng

Cớ sao mộng đẹp tan hoang
Người đời quay quắt bẽ bàng chiều thu
Đêm nằm nghe tiếng ai ru
Côn trùng thảo mộc vi vu gió lùa

Nhớ nhung ray rứt bốn mùa
Đĩa dầu hao cạn cũng vừa tàn canh
Gần nhau lần lữa không thành
Xa nhau nuối tiếc cũng đành chịu thôi

Xót xa ân hận một đời
Trách chi lỡ chuyến lệ rơi con đò
Thư cưu trống mái đôi bờ
Quan san muôn dặm mịt mờ sương rơi!

14.5.2013 Lu Hà




Tình Dã Tràng Và Ốc Biển

Sóng yêu biển hôn bờ cát trắng
Người trần gian thầm lặng mãi sao
Bướm ong dìu dặt xôn xao
Tình đời còn mãi nghẹn ngào hóa công

Hoa tim vỡ biển đông sóng vỗ
Con dã tràng đau khổ bi ai
Hận tình bao kiếp u hoài
Ngọc kia đã mất canh dài lệ chan

Trong giấc mộng nồng nàn gặp lại
Hai mảnh hồn ân ái bên nhau
Thương nhau cho đến bạc đầu
Thơ đề lá thắm chân cầu liễu buông

Đừng trách nữa tơ vương chỉ đỏ
Trần duyên còn cổ độ trăng soi
Chàng Kim ứa lệ tuôn rơi!
Cung đàn ai oán hồn người khóc than

Tiếng nức nở trăm ngàn con ốc
Sông Tiền Đường thảm khốc sóng dài
Dìu nhau đến cửa tuyền đài
Linh hồn đày đọa khứ lai chập trùng…!

cảm xúc khi đọc thơ Lan Phương: Đọa Dã Tràng
6.6.2013 Lu Hà




Tình Đã Xa Rồi
viết tặng Vanessa Le

Mặt trời thức dậy rong chơi
Mà sao hoa vẫn bồi hồi ngẩn ngơ
Mây hồng bảng lảng như mơ
Đêm qua vọng nguyệt điệp hồ nôn nao

Con chim chiêm chiếp hót chào
Soi gương ẻo lả tuyết đào biếng khuây
Sương pha thấm ướt vai gày
Tóc mây lõa xõa cầm tay thì thào

Nụ hôn say đắm dạt dào
Chùm hoa phượng vĩ  nghẹn nào năm xưa
Thời gian thấm thoát thoi đưa
Mà sao vội vã cơn mưa vụng về

Xa nhau dạm nẻo sơn khê
Bình yên khói lửa não nề nước non
Trăng non khuyết mãi chẳng tròn
Tình xuân bèo bọt sóng cồn biển Đông

Tan trường phơn phớt dáng hồng
Trống vang một thuở thiên bồng anh ơi!
Dấu yêu bụi cỏ xa vời
Lênh đênh cố quận xa khơi thuyền tình

Còn đâu câu chuyện chúng mình
Bao nhiêu hoài vọng bóng hình mờ tan
Trăm năm lỡ hẹn trăng tàn
Đò ngang qua bến lệ chan đôi hàng!

cảm tác khi đọc bài thơ: Phượng Nhớ
23.7.2013 Lu Hà




Tình Đắng Duyên Cay
hoạ thơ Mai Hoài Thu. Mong Gặp Một Người

Hoa rầu nhụy héo trăng khuya
Đường tình trắc trở,
duyên chia ngả đường…
Thương thân trong nỗi đoạn trường,
Ly hương,
đất khách chán chường,
từng ghi!
Đường tơ chỉ rối lối đi,
Thuyền câu,
bến lưả,
tình chi,
hỡi trời!
Lang thang, giưã chốn,
trần đời…
Khấn trời, cầu phật, có người….
Cùng nhau!
Động lòng gánh vác thương đau,
Con thơ san sẻ,
ngàn sau, trọn lòng….
Lá han,
cỏ ngưá, sen hồng,
quần chun,
aó chẽn,
ta cùng,
tình tang ! ! !

16.9.2009 Lu Hà




Tình Đào Nghĩa Mận
nối thơ " Đào Ơi!" của Huy *

"Mùa xuân đến hoa đào trước ngõ
Mận ngại ngùng lấp ló phía sau
Người người tấp nập đón chào
Nhà ai khéo kén cành đào xinh tươi

Phận nghèo khó nhận lời ở mướn
Vừa lớn lên lại vướng chuyện tình
Sớm trưa Mận lén đứng nhìn
Nhưng cô chủ vẫn tựa mình trên cao

Hóa năm tháng gọi Đào cô giáo
Mận càng buồn vì ảo mộng phai
Muốn gần xây đắp tương lai
Làm trò để học ngày mai sum vầy

Đào trách Mận như cây làm củi
Đi học hoài mấy buổi như không
Một bài mà nhớ chẳng xong
Thôi thì cũng ráng nhọc lòng dạy thêm

Đâu có biết Mận im không nói
Học làm chi đành dối lòng mình
Gần Đào như bóng với hình
Giả ngu Mận được tâm tình với ai "


Đào đã chín Mận thời tí táy
Hương thơm bay túy lúy ngọt ngào
Trái đào ưng ửng dạt dào
Mận Đào chan chưá duyên tơ ý trời

Và cứ thế miệt mài sớm tối
Mận bên Đào ân ái nỉ non
Phấn đào rừng rực trào tuôn
Mận càng ngây ngất nguồn cơn giãi bày

Thân ở đợ sầu cay tủi hổ
Năm tháng trôi cổ độ trăng lên
Sức trai gân bắp lực điền
Cung đàn bần bật thiên nhiên gợi tình

Đào đắm đuối tuổi xanh hoa nở
Mận dẻo dai chí thú ruộng vườn
Tối về Đào Mận nổi cơn
Mây mưa sấm sét phấn son nhạt nhoà...

Cha mẹ thấy bụng Đào càng lớn
Mới vội vàng căn vặn hỏi tra
Phải rằng thằng Mận nhà ta?
Vẫn thường vụng trộm nên ra nỗi này...?

Đào thú thật sụt sùi van lạy
Cuộc đời này con lấy Mận thôi
Mận gieo hạt giống cho rồi
Mầm non nhú nở tình người thiết tha

Mận đổi đời thành ra ông chủ
Cô chủ thành người vợ mến yêu
Họ hàng chú bác biết điều
Cả nhà hoan hỉ sớm chiều khói lam

Tiếng trẻ khóc tình thâm càng nặng
Chuyện Mận Đào ân nghiã còn đầy
Mẹ cha kén được rể tài
Ung dung hưởng lão tháng ngày bình an!


Chú thích: Một người tên là Huy ghi trong mục phản hồi mấy câu thơ, tôi thấy hay nên viết nối tiếp
19.9.2011 Lu Hà   




Tình Điên

Cho dù cách biệt xa xôi
Sài Gòn vẫy gọi người ơi hãy về
Hai muà mưa nắng dãi dề
Hàng cây Phượng vĩ não nề đợi Thu...

Mảnh hồn thứ lữ phiêu du
Tình còn da diết mây mù sương rơi
Nỗi buồn tận cuối chân trời
Trái tim tan nát rã rời tuổi xuân...

Giọt sầu thánh thót trăng tàn
Ngày đêm xáo trộn thời gian mịt mùng
Than ôi ảo giác vô cùng
Mênh mông cuồng loạn trập trùng biển khơi...

Sóng lòng dữ dội tả tơi
Cô liêu phòng lạnh chơi vơi biển hồ
Hồn điên lạc lõng bơ vơ
Hoang vu heo hút dật dờ đi đâu?...

Tìm ai ở bến giang đầu
Chập chờn đom đóm phiến sầu âm u
Vuốt ve mái tóc rối bù
Vai gày thổn thức đớn đau cuộc tình...

Sáng ra tỉnh dậy một mình
Soi gương ẻo lả thôi đành vậy sao?
Bây giờ người ở nơi nao
Đêm qua hồn mộng nghẹn ngào tình điên...!

cảm tác từ thơ 8 chữ cuả Mai Hoài Thu: Hồn Điên
16.7.2012 Lu Hà




Tình Đời Người Ơi

Hoài Thu trọn vẹn tâm hồn
Trái tim đa cảm vàng son thuở nào
Thu là con cuả mẹ cha
À ơi, tiếng hát bài ca muôn đời
Ái hà bể khổ trần ai
Mảnh mai phận liễu hoa trôi cánh bèo
Hợp tan bao kiếp phù du
Trần gian bạc bẽo tránh sao hở trời?
Năm canh rầu rĩ mưa rơi
Nhớ người tri kỷ dập vùi biển khơi
Tao nhân mạc khách mấy ai
Bao la trời đất người ơi vẫn còn...!

18.1.2011 Lu Hà




Tình Duyên Phận
cảm tác khi đọc thơ Hoa Mai: Duyên Tình

Tình với duyên tuy hai là một
Duyên với tình tuy một mà hai
Lại còn chữ phận than ôi!
Duyên tình bạc mệnh bởi trời chẳng ưng

Tuy có duyên nhưng không có phận
Chữ tình đành lận đận ra đi
Trải bao số kiếp luân hồi
Gặp nhau lại hỏi người ơi! Duyên tình?

Duyên sụt sùi vì tình chẳng đến
Nên duyên đành đội nón chia ly
Lại còn cái phận lòng trời
Tấn Tần hoà hợp thành đôi vợ chồng

Duyên khóc lóc má hồng phận bạc
Thì chữ tình lóc cóc đến bên
Ôm nhau gịọt lệ sầu miên
Năm canh thổn thức ưu phiền tương tư

Bởi vì phận làm đau nhân thế
Cứ chen ngang tê tái lòng người
Duyên tình ngụp lặn tăm hơi
Phong ba bão táp nổi trôi duyên tình

Gà thương trứng chúng mình là một
Trứng với gà tuy một vẫn hai
Tình đi thì duyên cũng bay
Chai lỳ chữ phận đắng cay thế này!!!

8.12.2011 Lu Hà




Tình Em Đã Chết

Thuyền em chấp chới chơi vơi
Hai bàn tay trắng tả tơi mái chèo
Lênh đênh bọt nước trôi vèo
Tình sao nỡ phụ bến nghèo sương rơi!

Bơ vơ bên gốc cây sồi
Lá vàng rơi rụng chân đồi xa xôi
Chân kinh cầu nguyện người ơi!
Bên tai văng vẳng cuộc đời trầm luân...

Hoa rầu cỏ uá rũ tàn
Trăng vàng xẻ nưả trăm ngàn khổ đau
Xác thân quằn quại u sầu
Lưả thiêu lò cháy âm u điạ đàng...

Muộn phiền duyên nợ dở dang
Ái ân chắp vá bẽ bàng hoàng hôn
Hẹn hò áo trắng linh hồn
Chôn vùi mộng ước từng cơn sóng cồn...

Nhớ thương lòng lại bồn chồn
Côn trùng nức nở lệ tuôn đôi hàng
Đoạn trường thắt dải khăn tang
Trái tim lạnh lẽo khói nhang nấm mồ...!

cảm tác từ thơ Mai Hoài Thu: "Người Tình Thua Cuộc"
29.9.2012 Lu Hà




Tình Em Lay Động
chuyển thể thể thơ Thi Nguyên: Em Vẫn Đợi Chờ

Cùng nhịp đập rộn ràng thao thức
Để lòng nhau náo nức đòi cơn
Trái tim ưá lệ trào tuôn
Anh ơi! Có biết mà buồn với em...

Phút giây bỗng êm đềm biến mất
Tình say xưa ngây ngất gần xa
Canh khuya tầm tã ướt nhoà
Hàng hiên thánh thót hạt mưa đầu muà

Môi ấm áp em chờ anh đó
Hôn em đi cho đỡ nư thèm
Giang tay ôm tấm thân mềm
Đam mê quằn quại êm đềm sương thu

Em mát diụ trong như giòng suối
Bướm trắng hồng roi rói hoa tươi
Dập dìu đôi cánh lả lơi
Anh cho em cả cuộc đời đắm say

Đừng thầm lặng vơi đầy trăn trở
Trái tim đau lầm lỡ yêu đương
Hãy đưa em đến thiên đường
Ái ân chan chưá canh trường đêm thâu...

16.12.2011 Lu Hà




Tình Hạc Sầu Ly
Kính tặng nhà văn Thinh Quang

Ra vào tựa cửa ngóng trông
Đất trời thê thảm mây hồng buồn trôi
Trái tim thổn thức mảnh đời
Kẻ đi người ở xa xôi bến nào

Mười năm dâu bể sóng trào
Sông thương nhỏ lệ nghẹn ngào hồn thơ
Trăm năm giấc mộng ly tao
Ân tình để lại đôi bờ thủy chung

Chín mươi tuổi hạc trập trùng
Lênh đênh biển cả thẹn thùng tà dương
Tha hương gió cuốn bụi đường
Nắng mưa dầu dãi vấn vương u hoài

Đói no trong cõi trần ai
Gian nan hoạn nạn canh dài lệ chan
Buồn vui sớm tối an nhàn
Ông bà cháu chắt muôn vàn mến yêu

Ngậm ngùi qua bến Ninh Kiều
Cành tùng đưa tiễn tiêu điều hoàng hôn
Người đi mây gió trào cơn
Bỏ ta ở lại cô đơn một mình

Cung đàn lỗi nhịp tơ tình
Trúc còn xanh nữa bóng hình liễu say
Âm thầm lặng lẽ từng ngày
Hồng nhan tri kỷ vui vầy thi nhân

Đêm xem hoa nở trăng ngàn
Cuộc cờ chén rượu nồng nàn thiết tha
Mùa đông tuyết phủ hiên nhà
Bần thần ngơ ngẩn châu sa hạc già!

22.5.2013 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét