Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

Lại Bàn Luận Về Bài Báo Cuả Chung Mốc: " Nói Với Việt Kiều "



 



Thưa nhà văn Chung Mốc! Những gì ông viết tôi rất thấm thiá và cảm động, nhưng không ngờ một số người tỏ ra rất hung hãn với cái gọi là đoàn kết dân tộc thi đua chống cộng, viết phản hồi rất tục tằn cuồng dại như lên cơn điên dại để chống ông. Xin lỗi những câu quá tục tằn mất dạy quá sức tưởng tượng cuả loại người đặc biệt này tôi xin miễn trích dẫn ở đây, chỉ đơn cử vài dòng thôi để ông xem xét.


Trích: Thưa anh chị em Việt tị nạn cs. Việt cộng đã tương kế, tựu kế nên cho đăng bài viết nầy lên các báo nô dịch của chúng, nhằm tuyên truyền với bà con chúng ta trong nước, Nhằm triệt hạ uy tín của người Việt hải ngoại chúng ta, đầu độc đồng bào trong nước với những hình ảnh ‘việt kiều’ ngu ngốc, ngớ ngẩn như trong bài viết. Nếu bà con ta trong nước đều suy nghĩ như Chung Mốc thì coi như việt cộng đã thành công trong công cuộc phá hoại sự đoàn kết toàn dân để lật đỗ bạo quyền CS. Còn trong mong gì được việt kiều’ nữa!!! đừng trong mong “nội công, ngoại kích’ nữa nhé...

...Cười chút chơi nghe! Lu, Chung, Bình, Vại, Chén, Bát có họ hàng với nhau không mà ông bênh cho Chung quá vậy! Tức quá chửi lây Chung Mốc luôn, ông bớt giận nghe ông Lu Hà! cẩn thận không thì bắn lạc đạn cả lên. Phe ta bắn lộn phe mình, địch quân chết 10, quân ta chết hết. Đi làm cả ngày, xin rút lui.....

Trích: Địt mẹ tiên sư cha tổ bố “cái thằng luồn trôn giả danh” HDD.
Đúng là con người dốt nát và thiện cận.
Mày ăn phải cái đéo của thằng Lu Hà nên đần độn như thế, để đến nỗi vì tức khí khi bất lực, ói ra toàn là những cứt và phân và phải trở nên hèn hạ đi luồn trôn của HDD. Mày chỉ là những thằng già bất lực, ăn bám xã hôị vì bản thân ngốc bẩm sinh, chỉ việc tranh luận trên NET cũng lùn trí bất lực phải luồn trôn H D D và ngốc như những con khỉ Trường Sơn he he he.
Cha mày là đười ươi còn mẹ mày chắc là vượn nên mới sanh ra khỉ con đần độn còn hơn bọn khỉ Trường Sơn và ngốc như mầy đến nổi phải hèn hạ luồn trôn H D D he he bú cái con cặc ông HD D he he he.

Đại để họ nhiều lắm với những phản hồi tương tự như vậy dưới bài báo cuả nhà văn Chung Mốc " Nói Với Việt Kiều " như ong vỡ tổ với những nick nặc danh như Ba Chu, Việt Sa, Thương Dân, Người Hà Lội, Lá Mơ, Lá Mận v. v... để công kích ông Chung Mốc và cả tôi và ông H D D luôn đứng ra phân tích ý nghiã nhân văn tích cực qua bài báo cuả nhà văn nổi tiếng này.

Sau đây là cảm tưởng suy tư xa gần cuả cuả tôi về việc này:

Nhiều lúc tôi suy nghĩ: Tại sao lại sinh ra cái thứ đồ thưà thãi dơ bẩn như ông Hồ chí Minh và đảng cộng sản nhưng lại rất đắt giá ở Việt Nam? Họ từng là chủ tịch nước, là những nhà chính trị lãnh đạo một quốc gia? Họ không có gì cả, khi theo Hồ từ Bắc Pó về, họ nghèo xác xơ vô sản cả về trí tuệ, tâm linh vật chất, họ chỉ có một món hàng đặc biệt lại rất lắm người mua. Hàng triệu người đã bỏ mạng chỉ vì cái cuả đó. Cái đó là gì mà quý như vậy nhỉ? Đó là sự ngu tối, họ buôn bán ngu tối với dân để kiếm lời.

Họ lưà dân vào vào vòng ngu tối, ca ngợi dân đen lên mây xanh rồi lại bắt cái thứ dân mà họ hôm qua còn ca ngợi và hôm nay phải sống như giun dế mà đám dân đó vẫn cứ khoái mới lạ. Ở đây, những tên Cam không có một cái tài gì đặc biệt, chuyên chửi bậy, lúc thì cố viết rất lâm ly tình cảm, rồi thoắt một cái lại trở mặt tục tằn thô bỉ vô cùng. Lúc ca ngợi người này, lúc phỉ báng người kia một cách trắng trợn nhưng vẩn khối người mua những thứ giả ấy một cách thích thú, họ đua chen để nhấn chuột " Like " cho nó? Có lẽ dân tộc Việt Nam hàng triệu người sinh ra chỉ để là khổ đau mất mát, chia ly... Và hàng triệu người sinh ra để cầu xin được ngu tối, được hưởng lợi, hưởng dục, chửi bậy và chẳng có một sáng tạo tinh thần gì đáng giá?

Họ tung hô những tên đại dốt nát lên là vĩ nhân, là danh nhân văn hoá, họ kèn cưạ tranh chấp với nhau từng lời khen tủn mủn, họ ám toán diệt nhau, vu khống và thích được sỉ nhục nhau. Phải chăng họ thích sống như Sađít, thích được hành hạ thể xác linh hồn kẻ khác như là một cơn nghiện, cơn say và cho đó là một niềm hạnh phúc? Họ tìm hạnh phúc từ sự đau khổ nhục nhã và cả cái chết cuả kẻ khác? Tôi thử hỏi: Liệu trong những năm 1954 giưã thế kỷ trước, khi Hồ chí Minh ra lệnh nông dân bưà lên đầu những người phú nông điạ chủ thì đám dân đen lại vỗ tay reo hò họ có cảm thấy sung sướng hạnh phúc không? Nếu có niềm hân hoan vui thích và cả những đưá trẻ nhỏ nưã thì tương lai những công dân đó sẽ ra sao? Phải chăng họ và con cái họ đã tìm ra niềm vui và hạnh phúc trên đau khổ và cái chết cuả người khác? Quả thật là ghê tởm và rùng rợn cho một giống người từng nhận là con Lạc cháu Hồng. Và bây giờ ở đây, ngay chính trang mạng này có những người vẻ mặt hình dáng tiếng nói giống như tôi lại rất sung sướng hạnh phúc khi phun ra những lời tục tĩu ra để chửi tôi và xỉ nhục một nhà văn đáng kính là ông Chung Mốc. Còn kẻ đáng nguyền ruả kinh bỉ như Hồ, Mao thì họ lại ca ngợi là thần thánh? Có lẽ đó là sự an bài cuả Thượng Đế?

Còn tôi thì ngược lại, tôi thì không thể tìm được niềm vui và hạnh phúc bằng sự vu khống, mạo danh, sỉ nhục người khác bằng những câu: Mày ăn cứt tao, cha mẹ mày là con chó đẻ ra mày, v. v… Họ có thể chửi tôi, ông Chung Mốc, ông H D D như thế, nhưng tôi lại không đủ can đảm chửi họ được như vậy? Phải chăng tôi là kẻ kém tài, mà sức lực cuả tôi chỉ đủ để làm thơ viết văn là cao nhất? Còn không chửi được họ những lời mất dạy đểu cáng thú tính tức tôi là thằng ngu không bằng họ? Tất cả giống người văn minh trên trái đất này là ngu cả, chỉ có hè lũ cs và bọn cam là khôn ngoan thông minh? Cuộc sống cuả chúng có niềm vui, hạnh phúc trong chửi bới thác loạn đam mê vật chất?

Theo tôi: có lẽ nhiều người Việt bị khủng hoảng bảng thang giá trị. Hệ thống thần kinh cuả họ không chịu tiếp nhận lẽ phải, những bài thơ tôi làm phải tốn thời gian suy tư lại không đáng giá bằng mấy câu chửi bậy tục tằn. Họ muốn tôi đừng viết văn hay làm thơ gì cả, đối với họ tôi là kẻ iả bậy, và họ kẻ iả bậy thật sự trên mạng lại có nhiều anh Chí cô Nở ca ngợi là lời vàng ý ngọc, là rất hay ? Đúng vậy, nhiều người VN chắc chắn hệ thống thần kinh cuả họ quen những phản sạ tục tằn ngu tối như trong phòng thí nghiệm cuả ông Pavlov và họ sẵn sàng mua lấy những cái ngu tối đó với giá rất cao kể cả tính mạng cuả mình. Ông Hồ Chí Minh là một lái buôn thành đạt nhất trong sự mua bán ngu tối cho hàng triệu người Việt Nam?

Nhận xét cuả tôi như vậy có đúng không hay là sai? Tôi ngu? Hồ ngu? Cộng sản ngu? Và ai là kẻ ngu, tất nhiên chẳng ai muốn mình ngu cả. Các Cam luôn đấu tranh để được thưà nhận không phải họ ngu mà chỉ có tôi mới là ngu. Làm thơ giàu trí tưởng tượng theo họ là khoe khoang là ngu vì không ai ủng hộ. Như cam chẳng cần suy tư đếch gì chỉ chửi bậy vu cáo thôi thì lại tự hào hãnh diện là được lắm fun, nhiều ngón tay thi đua trỏ lên trời?

Sau đây là ý kiến cuả ông H D D về các Cam:

" Vậy cũng chưa đủ nghen, để tớ thêm tiếp.
“Khi bọn HO sang đến Mỹ thì già quá đát, lại vô dụng, kém tiếng Anh, thiếu văn hóa Mỹ, chưa kể bệnh tật, còn mắc thêm bịnh mất trí của người già nên nhìn gà hóa cuốc, con cháu họ ở hải ngoại thì theo ngoại quốc, lấy Tây đếch cần biết quái gì về VN, cái xứ Việt mọi rợ, xã hội khủng bố, mạng người thua súc vật. Hơn nữa với bọn nít ranh hải ngoại rất độc lập, với chúng làm công dân Việt Nam chỉ là một sự nhục nhã tận cùng của bản thân, có quốc tịch ngoại xịn hơn. Vậy thì đừng lo bọn Việt già Việt trẻ hải ngoại chống cộng nhé. Cả bọn vẹm mình cũng mê tiền đô, hàng Mỹ, thì cần lo quái gì đến Việt Nam, cứ một lòng làm công dân khựa là xong hết!”


Ý kiến cuả bạn đọc M 67: Bài Học Chưa Thuộc

Chuyện kể : Sau ngày ” Đứt phim ” 30/04/1975. Trong một nhà máy Quốc doanh, một buổi học tập Chính trị của công nhân. Tên Chính trị viên VC thao thao bất tuyệt, về Chính sách của đảng VC. Một cử tọa hỏi : ” Chính phủ cho xuất cảnh nhiều những người HO, không ngại khi ra nước ngoài, họ sẽ kết hợp chống phá Nhà nước? ”
Tên CTV bình thản trả lời : ” Nhà nước đã tiên liệu, những người này khi ra nước ngoài, vì tuổi già sức yếu, vì Cơm, Áo, Gạo, Tiền. Họ sẽ dần mất Nhuệ khí, Đoàn kết, và sẽ Chia rẻ, Bè phái.v.v… Thoạt đầu, Họ như một tảng băng nổi khổng lồ, sẳn sàng hủy hoại mọi vật cản trở, trên đường trôi nổi, như con Tàu định mệnh( Unsinkable Titanic ) ngày !5/04/1912 trên biển Đại Tây Dương. Và rồi sẽ tự tan biến dần. “

Tôi đã quan sát lời qua tiếng lại cuả thiên hạ và xin cảm tác thành bài thơ sau:


Các Cam Lên Cơn Sài Giật

Ba Chu rồi lại Thiên Thư
Buồn Vui đủ cả mặn mà Hồ-Mao
Hán gian việt cộng chan hoà
Việt Kiều mất gốc mái đầu bạc phơ
Nghẹn ngào Chung Mốc tâm tư
Nỗi đau dân nước mịt mù tối tăm
Ngu dân đè nén Việt Nam
Tự hào dân tộc tím bầm ruột gan
Lạc Hồng mấy đưá kêu van
Thương anh Thánh Gióng trăm ngàn khổ đau
Dật dờ kià những bóng ma
Văn chương chú Ngạn doạ hù dân đen
Mê man xủng xoảng bọc tiền
Cháu con Hồ tặc triền miên mãi hoài
Thiên đàng mộng tưởng trần ai
Xóm làng xơ xác canh dài lệ tuôn
Từng đoàn bồi bút luồn trôn
Loăng quăng trên mạng nổi cơn điên khùng
Bon chen giành giật tới cùng
Phản hồi nhắng nhít hãi hùng đười ươi
Sặc mùi cóc nhái thối hôi
Lại còn tương kế tôi đòi trò vui
Trông kià mũi dãi sụt sùi
Lâm ly đểu giả sặc mùi mắm tôm
Củ riềng Lê Mác chồm hôm
Mấy ông ngoại quốc lông xồm xù ra
Tò tè ngô ngọng Tây ta
Cãi nhau chí choé vịt gà ngỗng ngan
Đồng bào tỵ nạn khóc than
Xót xa thân phận con dân xứ người
Lên cơn sài giật trò cười
Các Cam đồng loạt tả tơi mặt mày.

23.5.2012 Lu Hà


Tôi rất thú vị ngạc nhiên chỉ có một bài báo cuả Chung Mốc thôi, sự việc rất đơn giản có cái quái gì đâu mà các Cam cộng đủ màu sắc và cả Cam Tàu nưã xôn xao nháo nhác chửi bới Chung Mốc thoá mạ tôi và ông H D D ( Hồ Dâm Dật ). Cái tên Hồ Dâm Dật tôi nghe nó cũng chẳng đẹp đẽ gì, nhưng tôi lại thấy ông ta có một tấm lòng rất ngay thẳng, những gì ông ta phản hồi trên mạng rất chính xác, trình độ ngoại ngữ tiếng Anh rất khá, hiểu biết uyên thâm về nhiều vấn đề chính trị xã hội và tâm lý con người. Còn ngược lại những nick mạo danh tên rất đẹp như Thương Dân, Ba Chu, Tiên Sa, Thiên Lý, Buồn Vui, Mộng Tưởng, hoặc những nick cố tạo ra vẻ hài hước như Người Hà Lội, Lá Mơ, Lá Chanh v. v…

Họ cùng chung một mục đích là xuyên tạc chửi bậy, lúc thì họ cũng vờ vịt cải nhau chửi nhau chí choé nhưng mục đích cuối cùng là ve vãn người Việt ở nước ngoài chỉ vì cái gọi là ngôn ngữ, sĩ diện và tạo ra mối bất hoà giưã khối người Việt trong nước và ngoài nước. Họ lợi dụng bài báo cuả Chung Mốc và cố tình bôi nhọ ý nghiã tích cực nhân văn, cố tạo cho mọi người hiểu sai đi giống như thủ đoạn cuả Hồ Chí Mít ngày xưa phân hoá nội bộ tranh thủ mâu thuẫn để tiến hành chính sách ngu dân và làm tiêu hao trí tuệ dân tộc, nhằm tới mục đích Tàu hoá toàn dân.

Họ cứ ra rả tôi, ông H D D và Chung Mốc là kẻ điên loạn, họ cố chứng minh họ không điên rất khôn tỉnh táo và thông minh là đỉnh cao cuả trí tuệ. Tại sao họ lại sợ bệnh điên thế nhỉ? Bệnh điên theo họ là căn bệnh xấu xa nhất, bẩn thỉu nhất, đáng khinh bỉ nhất, họ tỏ ra hung hãn rất ghét chữ bệnh điên và họ rất sợ bị điên. Nhưng sự thật chính những tên cộng sản gộc, phát xít tên nào cũng có bệnh lý điên cả thì họ giải thích ra sao? Những cơn điên cuả Lê Nin, Các Mác, Stalin, Mao Trạch Đông, Hịtler, Hồ Chí Minh, Polpot v.v… về cuối đời được giữ bí mật hoặc công khai công bố?

Tôi kết luận: Thích ăn mặc đẹp như bác sĩ, tên đẹp, và sợ bệnh điên là tâm lý cuả người cộng sản và các Cam.

Mong mọi người tham gia tích cực bàn luận về đè tài này. Còn chuyện bàn về bài báo cuả Chung Mốc nên cho qua, cứ lai nhai mãi bao giờ thì thôi?

Ông Hồ Dâm Dật ông ấy thẳng tính ông ấy chửi toáng lên cho mà xem, nhưng tôi thì lại coi hiện tượng các Cam viết phản hồi nhí nhố như một trò vui.

Tôi không nổi cáu tức tối như các Cam đâu? Đừng hy vọng tôi sẽ chửi bậy thoá mạ các Cam những lời thô bỉ tục tĩu, có nằm mơ cũng đừng hy vọng. Ngược lại tôi lại càng thú vị để nghiên cứu thủ đoạn, và hệ thống não trạng cuả các Cam. Cứ suả lên như cho dại để tôi có hứng làm thơ.
Vưà giận các Cam và cũng cám ơn, nhờ đó mà có thơ trào phúng cho tôi và những bạn đọc thích loại thơ vui trào phúng kiểu này.


Lời ông H D D theo nguyên trạng tinh thần cuả người Việt Nam không phải là vô lý nhưng xét về lâu về dài có tính tâm linh triết học là sai. Họ chửi tôi cục cằn thô bỉ thì tôi phản ứng bằng những bài thơ đấu tranh chống cộng, chống cái ác có khác chi đàn gảy tai trâu, đối với họ là thưà thãi vô bổ, có thể nhiều người chả có ý nghiã quái gì là đúng đấy ông H D D ạ. Nhưng theo tôi vẫn có người lại coi là những đóng góp tinh thần rất quý giá cho nền văn học đấu tranh chống cái ác, giả trá, phi lý, bất công.

Người Vìệt Nam bị khủng hoảng giá trị từ đầu thế kỷ 20? Tại sao những tư tưởng tiến bộ tự do dân chủ lại bán không đắt giá, Phan Chu Trinh, Phan Bội Châu loé nhanh như một tia sáng rồi tắt ngỏm. Nhưng Hồ vẫn mang đồ giả trá, ngu tối đó ra rao bán thì lại đắt giá và bán rất chạy như vậy, nhiều người mua và cần đến nó, hàng triệu người mua và sẵn sàng bỏ mạng vì nó và họ cảm thấy rất hạnh phúc về những thứ đồ rỏm đó như đồ sắt rỉ Mác Lê, ba Tàu chẳng hạn?

Kể cả lĩnh vực văn chương thì những sáng tạo cuả Tàn Đà, Hồ Dzech v.v… bị coi thường nhưng những thứ tậm tịt như Tố Hữu lại đắt giá?

Có lẽ định mệnh sinh ra giống người VN chỉ để được hưởng thụ hạnh phúc trong những thứ giả trá đó? Những người khôn hơn thì lại liều mạng ra khỏi Việt Nam để tìm những bảng thang giá trị khác theo họ là có ý nghiã hơn. Rồi họ lại rơi vào một khủng hoảng giá trị mới thực dụng vật chất và tự bằng lòng mình và họ tự cảm thấy là có thế lực vật chất, trí tuệ, khoa học hơn và họ lại quay về VN theo bảng thang giá trị cũ. Họ tự hài lòng là họ sống hạnh phúc và khôn hơn đồng bào cuả họ. Người cộng sản cần họ và kính trọng họ hơn?

Cái vòng luẩn quẩn đó tự thoả mãn và bằng lòng mình, cuối cũng không làm sao cho họ vượt qua cái trí tuệ cố cựu bảo thủ cuả mình, dù cho cả dân tộc họ bị diệt vong họ cũng bất cần, miễn là họ còn, vợ chồng, cha mẹ họ còn?

Nghĩ đến đây tôi không khỏi rùng mình sau 100 năm sau thì người Việt Nam sẽ sống ra sao? Những gì tôi suy nghĩ hôm nay chẳng qua la những đám sương mù vô giá trị và chả có ý nghiã quái gì sao? Tại sao tôi sinh ra không phải là người Mỹ , hay Nhật Bản , hay Đức nhỉ mà cứ phải là người Việt Nam và cứ phải miệt mài làm thơ và viết văn bằng tiếng Việt?

Tôi là kẻ thưà thãi cho chính tôi hay cho người Việt Nam? Còn họ? Hay cụ thể là những tên Cam hay bọn tiểu nhân chuyên tung lời thoá mạ chửi bới tôi hay ông H D D. Họ có cái giá cao và nhiều người cần mua và cần có nó hơn tôi và ông? Tại sao tôi và ông cứ phải đấu tranh với họ? Phải chăng đó là định mệnh ta đã sinh ra để được như thế thì cứ phải sống như thế mãi cho đến khi ta từ giã thế giới này để trở về với cát bụi hả ông H D D?

Kết Luân: Tại sao cs ác giả trá, các Cam đểu giả lươn lẹo như vậy mà vẫn cứ dai dẳng nhởn nhơ như vậy? Chính là họ sống nhờ bởi hai chữ: "Kẻ Thù ". Kkông có kẻ thù phải tạo ra để mà sống. Nguyên lý sâu sa cuả chủ nghiã Mác Lê Nin tóm lại là Tạo Ra Kẻ Thù.

Nếu không có kẻ thù thì họ sẽ chết đói và nghèo khổ lắm. Ngày nay ý nghiã cuả không còn kẻ thù giai cấp, điạ chủ, tư bản bán không ai mua và bị mất giá. Nhưng căn bệnh cố tạo ra kẻ thù để hưởng lợi là bản chất cố hữu cuả cs và bọn tiểu nhân cơ hội. Tự dưng một bài báo có tính chất giáo dục, khuyên nhủ đồng bào hải ngoại về việc bảo vệ sự trong sáng cuả tiếng Việt, khuyên các cháu nhỏ cố gắng nói thạo cả tiếng Việt và tiếng nước ngoài cho rành mạch đừng sĩ diện rởm khoe khoang lai căng làm trò cười thì họ lại vận động cái gọi là coi thường Việt Kiều? Thật thô bỉ và quê kệch như như Hồ Chí Mít ngày xưa .

Sản Phẩm Văn Hóa Giặc Hồ
gửi các Cam nặc danh

Tớ rất khoái thấy bầy ngu tối
Cứ hung hăng chửi bới lăng loàn
Chí Phèo thị Nở hân hoan
Tung tăng trên mạng ngỗng ngan iả đùn

Nhờ có vậy tràn lan hưng phấn
Để làm thơ sỉ mắng tụi bay
Nặc danh hủ bại cáo cầy
Cháu con Hồ tặc mặt dầy việt gian

Hồn thơ dậy trào tuôn lênh láng
Từ lỗ trôn phọt thẳng ra đầy
Gà nòi cộng sản chết ngay
Sinh ra chỉ để ăn mày Tàu Nga

Hồ Chí Mít bố cu mẹ đĩ
Lập đảng ma iả đái Mác Lê
Thờ Mao thủ lợn dái dê
Lan Viên Xuân Diệu ê chề Tố Heo

Thơ rẻ rách lèo tèo chữ nghiã
Hoàng Trung Thông chó má vài tên
Nưả già thế kỷ mon men
Văn chương xơ xác phận hèn ngu lâu

Nền mạo hoá giặc Hồ hủy hoại
Hàng nghìn năm hăng hái Lạc Hồng
Mông mông biển cả thiên lương
Nhân Tông Nguyễn Trãi vấn vương u hoài

Hồn cao rộng Nguyễn Du ai oán
Đặng Trần Côn Thị Điểm vang ngân
Xuân Hương công chuá Ngọc Hân
Gia Thiều chan chưá cung đàn trần gian

Hãy kế tục tiền nhân thuở trước
Tẩy chay loài bán nuớc hại dân
Loăng quăng phóng uế diễn đàn
Tự do ngôn luận chó săn suả càn

18.5.2012 Lu Hà



Việt Gian Gốc Tàu
gửi các Cam

Kià chó cộng làm thơ lục bát
Thối như là cục cứt trôi sông
Cùng bầy cẩu tặc chạy rông
Tranh nhau chí choé thảm thương vô cùng

Con nhà đểu vô lương mất đức
Hận ông Hà mắng giặc cộng nô
Nưả giòng máu khỉ nhà Hồ
Cháu con Hán tặc côn đồ họ Mao

Nghe hơi thở hảo lơ ngoại tộc
Trơ mặt dày mất gốc từ lâu
Tổ tiên chắc hẳn người Hoa
Bán trôn nuôi miệng vật vờ ở đâu

Mỹ Anh Pháp hay là Nhật Bản
Suả gâu gâu ăn bẩn vốn quen
Chẳng qua cũng chỉ vì tiền
Phản hồi nhí nhố bon chen cưạ kèn

Thơ mắm tép thờn bơn méo miệng
Chẳng vần vè ngất ngưởng con bòi
Câu trên đóng khố vần ươi
Câu dưới lểu đểu thối hôi vần còn

Đúng là phận tôi con chó má
Có quản chi bùn đỏ đầu lươn
Tự nhiên chui ra vần buôn
Cập kè đâu dễ liếm trôn vần loàng

Sơ vài nét văn chương kém lắm
Quá khứ tuy lẩm cẩm phóng viên
Mác Lê củ cải nhai liền
Già mồm vu cáo triền miên đồ hèn

Chửi cộng sản vu luôn Cha Lý
Kể cả Thày Quảng Độ Công Nhân
Bạ ai cũng đổ việt gian
Lòi ra chân tướng hán gian là mày.


Có hiện tượng một nhóm người ăn cơm Việt Cộng nhưng thờ ma Tàu Cộng.
Bọn này chửi cộng sản rất hăng, Hồ Đồng Chinh Duẩn v. v... chửi tuốt.
Nhưng liền sau đó tấn công những nhân sĩ có lòng vì dân vì nước.
Tôi chỉ làm thơ thôi cũng bị nó vu cáo là cs. Thật là trò lố vô cùng cuả bọn chệt.

20.5.2012 Lu Hà



Toàn Dân Hãy Điên Lên Lật Đổ Tà Quyền
gửi các Cam và hacker

Toàn dân mong hãy nổi điên
Hạ bầy cộng sản tà quyền bất nhân
Chống loài dã thú bạo tàn
Theo Hồ Chí Mít dã man hại nòi

Kià bầy cóc thối đười ươi
Không điên mới lạ thối hôi nặng mùi
Tham lam hờ hững dập vùi
Khác chi cẩu tặc lủi chui iả đùn

Bọ hung dũi cứt ngập bùn
Óc tim chẳng có thấp lùn trí năng
Loăng quăng trên mạng nhố nhăng
Phản hồi nhắng nhít lằng nhằng lai nhai

Dăm câu đểu giả ba gai
Làm sao cự nổi văn tài hiền nhân
Quen nghề suả bậy chó săn
Mong sao một góc luận bàn như ai

Nực cười bồi bút bất tài
Óc như bã đậu nỉ nài van lơn
Không điên cam chịu luồn trôn
Đỉnh cao trí tuệ chui luồn việt gian

Khoe khoang quen thói lường gàn
Hacker tin tặc bần thần ngẩn ngơ
Các Cam sợ nhất bệnh khờ
Dở hơi cám hấp gà mờ ác ôn.

19.5.2012 Lu Hà


Nhân Cách Tâm Lý Và Thủ Đoạn Cuả Các Loại Cam

Trên các trang mạng Internet như báo Tổ quốc bị cs liệt vào danh sách báo lề trái. Nhưng vẫn có mục ý kiến phản hồi và thả lỏng cho các các Cam, anh Phèo, cô Nở hay các đảng viên trung kiên được tự do viết ý kiến phản hồi hay nhấn chuột like là rất dân chủ và rộng rãi vô cùng. Các Cam phải nên biết ơn, cố gắng nên học tập viết lách cho nó có văn hoá một chút nhé, đừng viết bậy và thi đua cả đại đội, trung đội Cam lăn sả vào nhấn chuột ( like ) làm trò cười cho thiên hạ.

Ở đây tôi có sự phận biệt rõ ràng 3 loại Cam: cam Việt, cam Tàu và cam thối.
Cam Việt chủ yếu là các cam ca ngợi HCM, Võ Nguyên Giáp, cách này cách nọ gián tiếp bênh vực sự thống trị cuả đảng rất khéo léo. Chụp mũ vu cáo những những cây bút có công tâm hiểu biết, vu cáo họ là Cam cs, và xuyên tạc ý nghiã quang minh chính đại cố tình lèo lái dư luận...

Cam Tàu thì ra sức chửi Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp, chửi đảng cộng sản việt nam cực kỳ thậm tệ tục tĩu và nhân đà đó chúng thường vu cáo những nhà đấu tranh cho dân chủ yêu nước thương dân là Cam, tay sai cho việt cộng, là đặc công đỏ gì đó. Mục tiêu cuả chúng là chiã mũi dùi biạ chuyện vu cáo cha Lý, Thày Quảng Độ, cô Lê Thị Công Nhân v. v...

Cam thối thường là loại Cam không công, hay bọn chính sách sa lông, bọn đón gió trở cờ thường ghen tỵ với những cây bút thẳng thắn, quang minh chính đại và cố tình đơm đặt

Tôi cứ tưởng bài báo cuả Chung Mốc đã cho qua, nhưng chúng vẫn cứ ấm ức vì thủ đoạn gắp lưả, vu cáo, xuyên tạc đã bị bại lộ. Chúng cảm thấy bị lép vế, trước khả năng viết lách phân tích uyên bác cuả ông H D D và nhiều người khác

Chúng thường cứ sưng sưng vu cáo một cách bỉ ổi trơ trẽn cả tôi là viết bài bênh vực những nhân vật như Nguyễn Ngọc Ngạn, ông kèo bà cột gì đó v. v... Những nhân vật này thường bị đồng bào trong và nước la lối để làm cho mọi việc rối mù, hư hư thực thực. Tôi cũng từng viết nhiều bài phê bình những sai lầm cuả ông Ngạn thì chúng lại bảo tôi bênh vực ông Ngạn.

Mục đích là chúng cố nhét ông Chung Mốc và ông Ngạn. Những nhân vật có tai tiếng và những nhân vật có tài năng văn chương không thân cộng hoặc chống cộng vào một bị.

Tôi xin nhắc lại: Bài báo cuả Chung Mốc có ý nghiã nhân văn giáo dục sâu sắc. Không có lý nào vu cáo Chung Mốc bài xích đồng bào hải ngoại hay con cái họ, chỉ thích nói tiếng Tây, kém tiếng Việt. Cái chuyện củ hành củ tỏi này chúng vẫn kiên trì lải nhải mãi vẫn chưa dứt điểm. Đúng là bám dai như điả đói là tính cách cuả bọn Cam hay công an mạng vô học kém nhân cách là như vậy.

Một điều quái gở là chính những người cộng sản theo chủ nghiã Mác Lê lại rất sợ người ta gọi mình là việt cộng, hay cộng sản. Vì việt cộng dần dần thành tên tục, thành ý nghiã xấu, bẩn thỉu, hèn hạ, tàn ác. Nên có hiện tượng ghét ai thì bọn công an mạng thường vu cáo người đó là việt cộng, việt gian, phản động. Có lẽ cái từ việt cộng còn có ý nghiã bẩn thỉu tồi tệ hơn cả từ phản động, việt gian? Trong từ điển VN dần dần sẽ được người ta định nghiã lại chữ việt cộng? Ví dụ: như ở đây tôi chẳng dính dáng đếch gì đến Cam, hay cộng sản cũng bị đổ cho là Cam, việt cộng. Rồi cả ông Hồ Dâm Dật chuyên mắng Cam thì đổ luôn là Cam. Cha Lý, Thày Quảng Độ, Cô Nhân, Cô Tần, Cô Minh Hằng v. v… đều là việt cộng là công an mạng cả?

Quê Hương Là Chùm Khế Chua

Hãy câm mõm còn đâu khế ngọt
Quê hương thành chua chát mất rồi
Trông kià khỉ đột đười ươi
Tung tung tăng nhảy nhót bám đuôi giặc Tàu

Bầy khỉ đỏ tranh nhau đả đảo
Cùng du côn chó má việt gian
Đảo điên trắng trợn chửi càn
Gán tên cộng sản cừu dân oán hờn

Chúng biết dân căm hờn việt cộng
Mao trạch Đông phản động Mác Lê
Con đường kách mệnh chó dê
Sặc mùi uế xú ê chề Chí Minh

Nghe bà ngoại bất bình nổi giận
Mắng công an táng tận lương tâm
Rước voi dày xéo Việt Nam
Theo chân đại hán tối tăm lạc loài

Nàng Trang Lê đóng vai bà ngoại
Mắng lũ người mũ cối dép râu
Khom lưng luồn lọt ba Tàu
Hacker tin tặc đầu trâu mặt bò

Lũ con cháu Hồ Mao mít đặc
Thói truy hoan đạo tặc bất nhân
Gây bao thảm cảnh trần gian
Lạc Hồng chua loét lụi tàn thế sao?

Chùm khế ngọt dãi dầu mưa nắng
Nay đã thành khế đắng khế chua
Đói nghèo bệnh tật khổ đau
Ba Đình ngạ quỷ chia nhau lợi quyền

Đảng cộng sản tham tiền bán nước
Quê hương này xơ xác tả tơi
Tranh ăn cóc nhái thối hôi
Bất tài bồi bút gà nòi bới phân

Mùi hôi thối công nhân giai cấp
Vác buá liềm tấp nập đảng viên
Nông dân than khóc triền miên
Mất muà ngập lụt thiên nhiên hãi hùng.

Chú thích: Cảm tác khi xem băng hình Trang Lê mắng công an mạng.

26.5.2012 Lu Hà

Sơ Bộ Vài Chiêu Thức Cuả Các Cam Trên Mạng

Kể cũng tội cho họ bác H D D ạ. Cứ nghĩ ai đó phải làm cái nghề Cam, cam Việt, cam Tàu hay cam ngoại đều nhục và hèn cả.
Cũng chỉ vì bát cơm manh áo và đồng lương để nuôi miệng, nuôi vợ nuôi con mà họ phải bán hồn cho quỷ, bán trôn nuôi miệng hay bán miệng nuôi trôn. Nuôi hai cái lỗ tròn tròn là miệng và trôn. Chưa kể trường hợp cá biệt phải nuôi cái lỗ méo nưã có dạng hình con bướm.

Vụ này họ nhằm vào đối tượng Chung Mốc, ban ngoại Kiều cuả đảng đã nghiên cứu kỹ bài này viết hài hước vui tếu có ý nghiã răn dạy giáo dục lòng tự hào dân tộc, ý nghiã bảo toàn tiếng Việt cho thế hệ trẻ nhất là các cháu sống ở nước ngoài nhưng có thể lái đi cho đám Việt Kiều nó hiểu khác đi là người trong nước có ý chê chúng nó ngớ ngẩn chỉ có đảng mới thực là người mẹ hiền luôn bao che bênh vực cho đám khúc ruột ngàn dặm mà thôi. Hãy đến với đảng và iả toẹt vào mặt thằng nhà văn Chung Mốc, và đám dân đen khố rách áo ôm không tấc đất cắm rùi, nghèo rớt ra, ăn mày, ăn xin mà dám cả gan chê chúng ông con cái chúng ông là những quan lớn Việt Kiều yêu nước, yêu đảng. Đảng biết thưà cái giống dân Việt luôn có bệnh sĩ, bệnh tự hào hão dù trong nước hay ngoài nước đều mắc cả. Trong nước là bệnh anh Thánh Gióng trong sạch sau khi đánh giặc xong chẳng màng quan chức về cướp mấy mẫu đất, vui thú điền viên.

Ngoài nước là bệnh cuả cải giàu có, và sĩ diện về chuyện giỏi tiếng Tây. Cho nên ban tuyên huấn mới nghĩ ra trò gây mâu thuẫn tạo ra xung khắc hiểu lầm cho các nhóm người Việt Nam tranh cãi nhau như kiểu đục nước thả câu, ngư ông đắc lợi. Đảng vẫn bình chân như vại nắm quyền dài dài và dụ dỗ đám Việt Kiều hãnh tiến bỏ tiền ra để mua cái tiếng cái danh.

Đúng như ý kiến cuả bác H D D phân tích, các cam đủ màu sắc theo nhiều hướng đồng loạt tấn công, bôi nhọ Chung Mốc và phỉ báng cả những ý kiến phân tích ý nghiã nhân văn, văn học, tâm lý xã hội cao cuả bài báo như tôi và bác đã viết. Trước hết họ giả vờ cãi nhau, sau đó họ lần lượt rình mò xem có câu nào chữ nào có thể xuyên tạc được thì cố lăn vào. Theo tôi có mấy chiêu thức họ thường dùng:

Thứ nhất chiêu tiết dục, đạo đức khổng mạnh, ghét đàn bà con gái để tự đề cao mình là các cam thích xài nhất. Chiêu thứ hai giả tên bác tên tôi để viết bậy bạ . Chiêu thứ ba là lôi kéo tâm lý số đông sĩ diện hão và bảo nhau nhấn chuột bưà chữ( like ). Chiêu thứ tư là vu cáo tôi và bác từng bênh người này chê người kia mặc dù tôi và bác chẳng biết mô tê thằng mả mẹ nào cả để bênh hay chê, nó nghĩ tôi và bác lười và bận việc sẽ bỏ qua và cho là chuyện lèm nhèn không thèm chấp nên cố tình biạ chuyện bày đặt vu cáo. Chiêu thứ năm là khổ nhục kể tự biạ ra những câu chuyện lâm ly tình cảm về mình như kỷ niệm xa xưa, cố hương, hoài niệm, tình yêu, theo kiểu Trần Dân Tiên.... Chiêu thứ sáu là nick nặc danh với tên đẹp có ý nghiã bịp bợm như: Thương Dân, Ái Quốc. Hồ Chí Minh, Thánh Đức, hay lá Mơ, lá Mận vu vơ, vớ vẩn gì đó gợi hình ảnh thôn quê Việt Nam để gây ảo giác giả. Chiêu thứ bảy là dương đông khích tây chửi cộng để bênh cộng. Chửi Hồ để bênh Mao. Chửi cả Mao và Hồ để vu cáo những nhà đấu tranh dân chủ.

Tóm lại chiêu thức cuả các Cam tôi mới sơ bộ ra vài chiêu thức họ hay dùng. Tôi chưa nghiên cứu hết nên chưa thể viết thành bản tổng kết được. Bác có ý kiến gì khác thì cho biết nhé


 Quan Điểm Lập Trường

Trích ý kiến cuả H D D: Ông Lu Hà phải hiểu khi kẻ ngốc trí lùn không có gì để phản biện để thuyết phục thì chúng rất tức tối vì sự bất lực bản thân thì chúng sẽ làm những chuyện vu váo như sau:
- “Không có lập trường” : theo họ là cứ thấy ai không phát biểu giống họ, hay ngốc như họ là “không có lập trường”! Tớ chọn “không có lập trường” để không bị nhìn ngu xuẫn như họ! he he he
- “là Chung Mốc” hay “liên hệ với Chung Mốc” hay sao mà bênh Chung Mốc? Rõ là vì họ bất lực với ngu nên nhìn ai cũng là Chung Mốc. Vì Chung Mốc là cái gai trong mắt của họ mà họ không làm gì được nên họ trút giận lên những kẻ khác, Lu Hà và tôi (Hồ Dâm Dật)
- Vẫn không thể thay đổi cái nhìn của tôi và ông LH, thì họ vì bí quá khi bất lực phải giở chiêu hèn hạ luồn trôn “giả danh” tôi hay ông hòng tạo hiểu lầm rằng tôi (HDD) đê tiện tục tỉu hèn hạ như họ nghĩ, nhưng rất tiếc những trò hạ lưu hạ đẳng nầy với tôi là trò con nít ngốc! Gặp trường hợp nầy tôi càng bắn không nương tay. he he he
Tóm lại chỉ vì họ bất lực thuyết phục mình phải nghĩ như họ, nên họ phản pháo sử dụng chiêu tồi bại và hèn hạ thì càng chứng tỏ họ bất lực và ngu xuẫn như chó cùng đường phải cắn càng thôi.


Ý kiến cuả bác H D D làm tôi sực nhớ đến một câu chuyện cổ tích bà nội tôi kể lại: Ngày xưả ngày xưa hồi đó chưa có tôi ở trên cõi đời này, lâu lắm rồi cái hồi bọn Phú Lăng Xa mũi lõ tóc quăn sang xâm chiếm Việt Nam. Ở Việt Nam thời đó cũng xuất hiện nhiều việt gian buôn dân bán nước làm tôi mọi cho giặc nên ông trời nổi giận mới làm ra đại hoạ:  Khắp các vùng làng quê  bỗng dưng hồ ao khô cạn, ruộng đồng nứt nẻ. Đêm đến tiếng côn trùng giun dế cũng bớt đi hẳn, vì mặt đất đâu đâu cũng khô cứng cả. Ếch ương cóc nhái cũng bỏ đi hết cảnh tượng hoang vu điêu tàn lắm. Dân làng chết đói la liệt cả đến củ chuối cũng bị đào bới lên mà vẫn không đủ ăn. Muốn có tí thịt cóc thịt rắn thịt chuột mà ăn cũng khó kiếm lắm. Nhà ai có tí thịt cóc nướng, băm viên, hay nấu canh chua rau má cũng gọi là sang trọng lắm rồi.

Chả là nghe đồn ở vùng Bắc Pó có vua Cóc được sinh ra. Vua cóc tự nhận là con trời hay có họ mạc xa hay gần gì đó với trời, cóc bảo là là em trai bà Tây Vương Mẫu nên vẫn được ông trời nể trọng gọi là cậu cóc. Nhưng vì cóc bản tính ngu dốt lại kiêu ngạo không tuân thủ luật lệ nhà trời, trái với những suy tư quan điểm cuả trời nên bị trời phạt vạ đày xuống trần gian.

Cóc vẫn chứng nào tật ấy tuyên truyền bầy ếch ương cóc nhái khắp thiên hạ phải sang bên kia biên giới cầu cạnh xin voi Tàu cho nhai lại bã miá và hưởng phần phân tươi trong đó chưá đựng mùi lập trường quan điểm cuả voi cụ Mao trạch Đông. Vì đàn cóc nhái đông quá, nên vua cóc có tên là Hồ Chí Minh phải thành lập một đảng, chi bộ rải rác toàn bộ lãnh thổ. Mỗi xã phải tìm ra một con cóc to mồm nhất liều chết bám chặt lập trường quan điểm, gọi là bí thư. Hễ con cóc nào không kêu chung cùng tiếng thì không phải là giống nòi nhà cóc là cậu ông trời, tất nhiên sẽ bị giết đi.

Sau đó vua cóc xuất sơn về ngồi chễm chệ ỡ Ba Đình từng đêm kêu ệp ệp để giữ vững lập trường quan điểm thì từ đó làng quê cóc nhái lại được sinh sôi nảy nở mưa thuận gió hoà, dân đen lại cày cấy bình thường để đóp góp luá gạo xây dựng thiên đàng xã hội xã hội chủ nghiã.

Ngày nay các cam căm thù những ai trái với suy nghĩ trái với ý đảng cho là không giữ vững lập trường quan điểm đều đáng ghét phỉ nhổ cả. Đảng bảo thằng nhà văn Chung Mốc viết văn hài hước dám chê bai cả Việt Kiều là nó dám động đến con bò sưã, con gà vàng đẻ ra những quả trứng vàng cho đảng thì Chung Mốc, Lu Hà, H D D là phản động dám làm nản lòng những con bò sưã, gà vàng không tin yêu đảng nưả mà chỉ thương yêu toàn dân Việt thôi để đảng mất xơi, mất phần xôi thịt nên huy động các cam viết phản hồi tục tĩu nhí nhố trên mạng để làm mất mặt Chung Mốc, ý ve vãn muốn bóp đít tụi Việt Kiều chăng?

27.5.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét